Khi Nhan Phùng Khanh qua đời, câu nói cuối cùng của ông cụ chính là lo lắng cho chuyện hôn sự của hai người.
Thái độ của nhà họ Tạ đối với chuyện này chính là, cho dù Tạ Lan Thâm có khảo nghiệm Phó Dung Dữ như thế nào, ông cũng sẽ không công khai phản đối chuyện kết hôn, và để anh ở lại biệt thự vài đêm mà không hề né tránh tai mắt của phóng viên. Cũng có nghĩa là đã nhận đứa con rể này.
Hơn nữa còn ở suốt nửa tháng.
Cơn sốt nhẹ cứ lặp đi lặp lại của Tạ Âm Lâu đã hoàn toàn bình phục, mẹ cô cũng ngủ với cô suốt nửa tháng.
Sau khi ngừng uống thuốc Đông y, cô nói mình muốn trở về Lịch Thành sống một thời gian.
Nguyên nhân rất đơn giản, Thang Nguyễn ở cửa hàng đã tiếp nhận một đơn hàng.
Có người đã đặt mua sườn xám với giá cao và gọi cô quay lại làm việc.
Tạ Thầm Thời nghe vậy thì muốn đi theo cô, môi mỏng hơi nhếch lên: “Đừng tưởng rằng em không biết, chị ở nhà không thể tình chàng ý thiếp với Phó Dung Dữ, cho nên mới muốn chạy đến Lịch Thành để tận hưởng thế giới hai người chứ gì.”
Tạ Âm Lâu ngồi ngay ngắn trên bàn ăn, vòng tay ở cổ tay vang lên tiếng thanh thúy, cô gắp một cái bánh bao đường đỏ bỏ vào bát sứ xanh, đối với câu nói của Tạ Thầm Thời có chút đờ đẫn, sau đó mới tự nhiên nghiêng mặt sang đón nhận ánh mắt thăm hỏi sắc bén của cậu ấy: “Gần đây Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-doa-hoa-hong/2497506/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.