Trình Phi Phàm đưa cuốn sách cho Nhan Húc xong, trở về liền mất ngủ, trằn trọc qua lại, bí mật sắp bị phát hiện khiến người ta hít thở không thông.
Hắn nằm trên giường, trong lúc đang tưởng tượng đến tương lai không chút hy vọng nào, thì điện thoại di động ở đầu giường đột nhiên vang lên.
Đã một giờ sáng, Nhan Húc bên kia điện thoại nhỏ giọng lén lút: “Cậu ngủ chưa?”
“Chưa, sao thế….”
“Cậu xuống đây đi, tôi đang đứng ở dưới nhà cậu nè.”
Tiểu khu bọn họ ở có sáu tòa nhà, nằm một trong mười ba tòa nhà ở quanh đây, ở tại tiểu khu được chia thành hai hướng, trước kia khi còn học sơ trung, lúc tan trường bọn họ sẽ ngồi trên băng ghế ngay ngã rẽ ăn kem, hoặc là ăn vặt, trò chuyện một hồi rồi mới về nhà.
Trình Phi Phàm không biết, bây giờ cũng tại chỗ này, Nhan Húc sẽ chia cho hắn một viên kẹo, rồi cùng mình mỗi người một ngã.
Nhan Húc mặc đồ ngủ áo ngắn tay và quần đùi, ngồi trên ghế dài, cầm dĩa nho lấy từ trong tủ lạnh, nhìn hơi u ám: “Tôi ngủ không được.”
Trình Phi Phàm nhìn cậu rồi lại nhìn xuống đất: “Cậu có phải đã biết rồi đúng không?”
Hai người đồng thời đều mở miệng.
Nhan Húc đảo mắt liếc nhìn hắn một cái, cho một quả nho vào miệng, dè dặt nói: “Là ý đó đúng không?”
“Ừm.”
“Lúc trước cậu không chơi với tôi nữa, là vì chuyện này phải không?”
“Ừm.” Sợ cậu không thể tiếp nhận, cũng sợ làm hư cậu.
Nhan Húc từng trải thở dài một hơi, “Sao cậu không nói sớm cho tôi biết, cứ im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-cay-anh-dao/148259/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.