Nhìn thấy đôi mắt Max ẩn chứa nỗi buồn, lông mày của Riftan nhíu sâu. Chàng ôm má Max vào lòng bàn tay và nhẹ nhàng quét đôi mắt sưng húp của nàng bằng ngón tay cái. Sau đó Max nắm lấy tay Riftan và đặt nó lên môi nàng.
“V-thì… em có thể giúp gì cho chàng?”
Khuôn mặt của Riftan, nửa vùi trong gối, đột nhiên cứng lại vì khao khát. Đôi mắt của chàng đang ẩn chứa một thứ gì đó, và Max không thể hiểu đó là gì. Một giọng nói xa xăm văng vẳng bên tai Max.
“Không có gì… nàng chỉ việc ở bên cạnh ta.”
Khóe mắt Max rũ xuống khi trái tim nàng tan nát: đây là lần đầu tiên Max nhận ra rằng có một người không muốn bất cứ điều gì từ mình có thể rất đau đớn. Có lẽ không hài lòng với vẻ mặt đau khổ của Max, Riftan cau mày và kéo nàng về phía cơ thể mình. Lần thứ hai họ làm tình bắt đầu chậm rãi và nhẹ nhàng, đủ để làm tan chảy mọi khắc khoải trong lòng Max. Miệng Riftan mơn trớn bầu ngực hồng hào của Max một lúc lâu, chàng mạnh mẽ tiến vào bên trong Max cho đến khi mắt nàng trở nên mơ hồ vì cánh hoa mở ra một lần nữa và làm nàng tan chảy trong khoái cảm. Cuối cùng, Max chìm vào giấc ngủ, tựa trên vòng eo săn chắc của Riftan.
Max ngủ lâu đến mức có lúc cảm thấy ngột ngạt khó thở và từ từ mở mắt ra. Lò có nhiều củi đến nỗi nó giữ được ngọn lửa cho đến khi bình minh ló dạng, khiến cơ thể nàng đổ mồ hôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/546741/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.