Các ngón tay của Riftan trở nên cứng đơ. Max, người đang nằm trong lòng chàng, quay đầu lại để nhìn chăm chú vào khuôn mặt chàng. Sau đó Riftan thẳng thừng nói khi nhìn chằm chằm vào những hạt mưa đang va mạnh vào cửa sổ.
“Đó chỉ là vì ta cảm thấy lo lắng. Lâu đài Croix là nơi mà ta không thực sự cảm thấy thoải mái ”.
Max bối rối chớp mắt. Ngay cả khi Riftan mới được phong tước hiệp sĩ, hành động của chàng ấy còn đàng hoàng và đáng sợ hơn bất kỳ quý tộc nào. Mặc dù lời ăn tiếng nói và hành vi của chàng không mấy tinh vi, nhưng sự kiêu ngạo trong thái độ của chàng thể hiện trong cách chàng tương tác, giống như chàng ấy không quan tâm đến việc người khác sẽ nhìn nhận mình như thế nào. Môi dưới của Max nhô ra.
“Chàng đang nói dối. Một người khi lo lắng… sẽ không hành động kiêu ngạo như vậy. ”
"Ta đã tỏ ra kiêu ngạo?" Riftan hỏi, lông mày nhíu lại.
“Mỗi khi ai đó nói chuyện với chàng… Chàng đều nhìn họ với biểu cảm này.” Max nâng cằm nàng lên và bắt chước cách Riftan nhìn mọi người, cố gắng hết sức để trông giống chàng hết mức có thể. “Bất cứ khi nào ai đó nói chuyện với chàng… chàng đều nhìn xuống họ với biểu cảm như thế này trên khuôn mặt của chàng.”
"Ý nàng là, ta đã làm một khuôn mặt dễ thương như vậy?"
Riftan bật cười trước nỗ lực bắt chước chàng một cách lố bịch của Max, sau đó cúi đầu xuống và đặt môi mình lên môi dưới nhô ra của Max. Max
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/546739/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.