Mặc dù thực tế nàng đã nói vậy, bên trong nàng vẫn bị cám dỗ. Anh ấy thực sự không nghĩ xấu về nàng sao? Đột nhiên, trong khi chìm giữa những suy nghĩ của mình, nàng nghe thấy tiếng cửa mở cửa. Khi nàng quay theo hướng đó, nàng thấy Riftan sải bước vào thư viện mà không hề làm nguội cơn giận của mình.
"Nàng đã làm gì đến giờ này?" Max đã rất ngạc nhiên bởi câu hỏi của chàng.
Ruth trả lời thẳng thắn khi anh đang kiểm tra xem chàng vẫn còn tức giận hay không. "Ngài đang làm gì trong thư viện vậy?"
Riftan cau mày và nhìn quanh bàn. Bên cạnh đống sách lộn xộn là những món ăn và khay được ăn sạch vào bữa trưa. Chàng ôm trán và lắc đầu như thể chết lặng.
"Ta nghe nói những người hầu gái đã bị giữ lại ở đây hôm nay... Nàng đã đọc sách cả ngày hôm nay sao?"
"Giống như Chúa tể Calypsse múa kiếm cả ngày, cũng có một người đọc sách cả ngày chứ." Có một sự bất mãn mờ nhạt thoáng qua trên khuôn mặt của Riftan với giọng nói vênh váo/tự cao tự đại.
Max vội vã sắp xếp sách của mình, thần kinh nàng bị sờn bởi môi trường kỳ lạ. Nàng nói, "E...E...E...Em chuẩn bị ra về đây."
Riftan nhanh chóng cầm lấy những cuốn sách trong tay nàng "Đi thôi. Ta đã bảo họ đặt bàn trong phòng. "
"Ngài không ăn ở phòng ăn sao?"
Riftan bắn một cái nhìn vặn vẹo qua vai mình vì câu hỏi của Ruth.
"Mọi người sẽ ăn tại doanh trại của Hiệp sĩ. Ta cũng nói với những người hầu mang cho ta thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/546623/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.