Có chút ửng đỏ trên gò má tựa điêu khắc của chàng. Riftan cao giọng với vẻ mặt hoang mang.
"Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra!"
“Sao, sao chàng có thể chắc chứ? Trong giấc ngủ, chàng sẽ không biết...”
“Ta thường không ngủ sâu như vậy! Sai lầm kiểu đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa.”
Max biết rõ đó là sự thật. Riftan ngủ rất ít, ít hơn bốn giờ một ngày trong chuyến thám hiểm. Tuy nhiên, thời gian gần đây chàng thường xuyên thể hiện sự không phòng vệ cũng là sự thật.
Nàng rất vui khi thấy Riftan thư giãn bên cạnh mình, nhưng nàng lại lo lắng vì nghĩ rằng ai đó có thể lẻn vào khoảng trống đó. Nàng vội vàng nói.
“Trên, trên đời này có ai lầm lỗi vì họ muốn chứ? Ít nhất một...”
"Ta sẽ không bao giờ nhầm người phụ nữ khác với nàng, dù chỉ một lần."
Riftan nhấn mạnh từng chữ một.
“Ta có thể nhận ra nàng ngay lập tức khi chỉ nghe thấy tiếng bước chân của nàng từ xa. Vì vậy, đừng lo lắng nữa và vào trong đi."
Max đỏ mặt. Bụng nàng ngứa ran như thể chứa đầy lông vũ trước lời bày tỏ của chàng. Nàng gần như không thể siết chặt các cơ trên khuôn mặt đang sắp thả lỏng của mình.
Nàng không định đổ gục trước những lời đường mật như vậy. Max biết rõ bản thân mình. Nếu nàng trải qua một đêm xa cách với chàng như thế, nàng chắc chắn sẽ thức trắng đêm. Nàng quyết định thay đổi chiến lược và khẽ cấu lấy gấu tay áo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905211/chuong-404.html