Nàng sải bước về phía doanh trại. Sau đó, nàng ngồi giữa các pháp sư đang bận rộn đóng hành lý và bắt đầu giúp đỡ. Vào lúc đó, giọng của Hebaron vang lên từ phía sau nàng.
"Tôi nói chuyện với người một lát được không?"
Max nhìn anh ta với ánh mắt cảnh giác. Hebaron giả vờ sợ hãi đến mức phóng đại trước đôi mắt sắc bén của nàng.
"Tôi vẫn chưa nói bất cứ điều gì."
“Ta đã biết… Ngài Nirta muốn nói gì.”
Max nói ra từng chữ một với giọng điệu gai góc.
“Ngài đang định… bảo ta hãy tham gia nhóm hồi thành, phải không? Ngài định nói với ta là hãy tránh xa ra vì rất nguy hiểm. Hiển nhiên là vậy. Các người… luôn luôn như vậy. Ngài nghĩ ngài đang lo lắng cho ta vì ta dễ bị tổn thương và không giúp ích được gì. Nhưng ngài biết gì không? Ta luôn hoàn thành phần việc của mình. Đã có những lúc ta giúp ích rất nhiều cho ngài! Nhưng… Ngài luôn muốn ta phải lùi lại một bước. Nhưng không! Ta đã được Calto cho phép để ở lại. Nirta không thể ngăn ta…” ( =]]]]]] chị vùng lên mà em cười muốn xỉu dị á)
"Wow, bình tĩnh lại nào.”
Hebaron lùi lại với vẻ mặt thành thật.
“Bây giờ chúng ta hãy nói ra. Không có ích gì khi chỉ trích mọi thứ."
Max nheo mắt và hất cằm như thể bảo anh ta hãy nói. Hebaron gãi đầu và thở dài.
“Chỉ huy quan tâm đến sự an toàn của phu nhân hơn bất cứ điều gì khác. Nếu có chuyện gì xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1905023/chuong-310.html