Mặc dù nàng đã lấy hết can đảm để chân thành bày tỏ cảm xúc của mình, nhưng Riftan không nói một lời nào trong một thời gian dài. Max ngập ngừng nhìn chàng. Riftan nhìn nàng với ánh mắt mãnh liệt, rồi hạ mắt xuống đồng xu trên xương ức của nàng.
Max lo lắng rằng chàng sẽ kéo nó ra một lần nữa. Nhưng Riftan chỉ vỗ nhẹ vào đồng xu, sau đó hạ tay xuống những vết bầm tím trên cơ thể nàng và nhẹ nhàng vuốt ve nàng. Đúng lúc đó, thật xấu hổ, một âm thanh sôi sục phát ra từ bụng nàng. Gương mặt của Riftan tối sầm lại khi sờ những vết bầm của nàng.
“Ta không thể nói rằng ta hài lòng với tình huống này, ngay cả với những lời nói suông.”
Max nhún vai. Đôi mắt vốn đang rực lửa của chàng trong phút chốc chợt bừng lên một tia sáng lạnh lùng. Riftan chậm rãi nói.
“Nàng đã suýt chết hai lần trước mắt ta. Còn bây giờ, bầm dập, chịu đựng trong cái lạnh này, và rồi nhịn đói trong một hang động tối tăm ẩm thấp. Ta không muốn làm vậy với nàng… trong tình trạng như thế.”
Max cảm thấy mặt mình nóng lên. Trong một khoảnh khắc, nàng cảm thấy mình như một kẻ vô trách nhiệm và thiếu suy nghĩ vì đã quyến rũ chàng. Nàng nhận ra rằng chàng đã bị đặt vào một tình huống ngượng ngùng vì lao theo để cứu nàng, và đó là lẽ tự nhiên khi chàng kinh ngạc vì nàng thừa nhận mình thấy vui vì điều đó.
“Em, em chỉ…”
Nhưng vào lúc đó, nàng thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-bong-cay-soi/1904985/chuong-291.html