Ta đã ngủ mấy ngày ta không rõ, nhưng sau khi tỉnh dậy, nhìn thấy châu ngọc trang sức đầy phòng, mỹ tửu giai hào đầy bàn, ta cảm thấy giấc ngủ này quả thực đáng giá.
Quan trọng hơn là, Hoàng thượng hắn không còn đêm hôm khuya khoắt tới chọc giận ta nữa, mà đổi sang mỗi ngày giữa trưa đến cung ta vừa dùng bữa trưa vừa châm chọc ta.
Có Hoàng thượng ở đây, bữa trưa trong cung ta đã có một sự thay đổi long trời lở đất. Trước kia ta muốn ăn một chiếc cánh gà, bảy ngày thì có tới sáu ngày không được ăn, bây giờ ta ngày nào cũng có thể nhả xương gà.
Nhưng Hoàng thượng vẫn rất keo kiệt, giữa bàn đầy rẫy món ngon, ta ăn một chiếc cánh gà thì không được ăn cái giò heo kia, ta ăn một miếng vịt muối thì không được ăn con cá phỉ thúy nọ, ăn uống khiến ta vô cùng mệt mỏi tâm trí.
Mặc dù không thể ăn thả ga, nhưng ta cuối cùng vẫn không nỡ bỏ qua những món ngon như nước chảy mỗi buổi trưa. Cho dù mỗi ngày chỉ ăn được lưng lửng bụng, ta vẫn nhẫn nhịn. Đối với những lời giễu cợt bất thiện thỉnh thoảng của Hoàng thượng, ta cũng không thèm chấp.
Vạn lần không ngờ Tam tiểu thư Tề gia ta lại có ngày phải nhượng bộ vì chuyện ăn uống này.
Cứ thế chưa đầy một tháng, tuy ta ăn ít, nhưng tinh thần lại ngày càng tốt hơn, sắc mặt cũng ngày càng hồng hào.
Điều tốt hơn là khi hoa đào vừa kết nụ, Thái y dưới cái nhìn sắc lạnh của ta đã run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-trang-tren-tuong-thanh/4999397/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.