Dương Đoan Ngọc lái xe một mạch tới Hải Thành, không dừng nghỉ, không ăn sáng cũng chẳng đem theo hành lí.
Khi tới Hải Thành, Dương Đoan Ngọc lại nhận ra, cô không biết nên đi đâu.
Nên đi đâu để có thể gặp lại anh?
Nên đi đâu để bản thân có thể cảm thấy an ủi?
Suy nghĩ một hồi, Dương Đoan Ngọc quyết định lái xe đến nhà Cao Vĩ Thành. Xe tiếp tục lăn bánh đến nơi mà cô muốn.
Trên đường đi, Dương Đoan Ngọc suy nghĩ rất nhiều. Cô nghĩ về những ngày tháng bắt đầu quen anh, cô ở thời điểm ấy vẫn chỉ coi anh là một người bạn, ngay cả lúc cô đồng ý lời tỏ tình của anh, cô vẫn đang yêu một người khác, vậy mà bây giờ cô lại đòi hỏi sự chung thủy của anh. Liệu cô có quá đáng không?
Tình yêu bắt đầu khi trong tim cô vẫn còn hình bóng của người khác, để anh phải chịu đựng cảm giác người yêu của mình vẫn còn lưu luyến tình cũ. Tình yêu kết thúc khi anh có con riêng với người khác và cô phải chạy một quãng đường xa từ sáng sớm chỉ để muốn nhìn người phụ nữ đó một lần.
Cuộc tình này chỉ là ăn miếng trả miếng mà ra.
Dương Đoan Ngọc lái xe dừng ở bên lề đường, cô cố tình đậu xe ở nơi xa rồi đeo khẩu trang và kính râm lên, đi bộ tới nhà Cao Vĩ Thành.
Vừa đi, cô vừa mang tâm trạng lo lăng.
Liệu anh và người phụ nữ đó có đang ở trong nhà không?
Khi tới gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3628034/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.