Ở trong xe, Cao Vĩ Thành ngồi ở ghế lái còn Dương Đoan Ngọc ngồi ở ghế lại phụ.
Sau nhiều lời oán trách nặng lời, Dương Đoan Ngọc quyết định giữ mặt mũi cho nhau, kéo Cao Vĩ Thành lên xe ngồi nói chuyện rõ ràng.
Cao Vĩ Thành từ đầu đến cuối vẫn chỉ biết nói lời xin lỗi, ngay cả khi lên xe ngồi để tránh tiếng cãi vã thu hút hàng xóm, anh vẫn chẳng thể nói đàng hoàng với cô.
"Anh Thành, có phải vì từng huấn luyện trong quân đội nên anh che dấu rất giỏi không?" Dương Đoan Ngọc cau mày, mạnh giọng nói.
"Anh xin lỗi" Cao Vĩ Thành yếu ớt nói.
"Nói chuyện đàng hoàng coi! Đừng có xin lỗi mãi như vậy" Dương Đoan Ngọc cáu giận. cô nhìn anh, nhìn con người mà trước nay cô cứ nghĩ là tử tế, bây giờ lại vẻ mặt không cảm xúc mà xin lỗi.
Dương Đoan Ngọc đã từng chứng kiến nhiều cuộc hôn nhân không hạnh phúc vì người chồng ngoại tình và có con riêng. Một số phụ nữ vì chuyện này mà quyết định ly hôn, song vẫn có một vài người lựa chọn im lặng mà sống cạnh nhau tiếp để con họ vừa có cha vừa có mẹ.
Nhưng chính Dương Đoan Ngọc không nghĩ, một ngày nào đó cô cũng phải rơi vào tình cảnh như thế này, quan trọng hơn là cô và anh chưa phải là vợ chồng, chưa từng đem sính lễ đến và cũng chẳng động chạm gì đến nhau.
Suy nghĩ một hồi, Dương Đoan Ngọc cắn răng, nhẹ giọng hỏi:
"Cô ta mang thai bao lâu rồi?".
Nghe giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3625923/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.