Chắn chắn anh sẽ cưới em.
Nhưng quan trọng là ba mẹ có chịu gả em cho anh không?
Dương Đoan Ngọc có chút buồn bực, cô sợ ba mẹ sẽ gả cô cho một người không quen biết, không tình yêu và rồi những đứa con của cô sẽ phải sống trong tình cảnh mà ba mẹ nó không yêu thương gì nhau.
Điều này làm cho cô nhớ tới Bùi Mỹ Huệ và Trương Vũ Nam, khi hai người họ đã có một đứa con chung rồi nhưng chẳng tổ chức hôn lễ, chỉ đăng kí kết hôn và sinh duy nhất một người con.
Dương Đoan Ngọc không muốn, cô không hạnh phúc thì con cô phải hạnh phúc, nhưng muốn con hạnh phúc thì cuộc đời của mẹ cũng phải hạnh phúc.
Trên màn hình điện thoại lại xuất hiện tin nhắn.
Cao Vĩ Thành[Mà sao đột nhiên em lại nói tới vấn đề này?)
Dương Đoan Ngọc nhắn lại:
Dương Đoan Ngọc(Bây giờ em muốn kết hôn).
Dương Đoan Ngọc [Anh có thể cưới em sớm chút được không?).
Cao Vĩ Thành thấy cô gửi tin nhắn đến thì bật cười, anh gạt hộp đồ ăn sang một bên, gọi video call.
Chuông điện thoại reo lên vài hồi thì Dương Đoan Ngọc bắt máy, cô chưa kịp nói lời nào thì Cao Vĩ Thành đã lên tiếng trước:
"Sao nào, nóng lòng muốn gả cho anh rồi à?".
Dương Đoan Ngọc mím môi:"Đúng vậy, anh có chịu cưới em không?"
"Đừng vậy chứ" Cao Vĩ Thành vội nói:"Câu này phải để cánh đàn ông nói".
"Đợi anh nói, có khi ba mẹ gả em cho người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3625920/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.