Thời tiết Hải Thành vốn dĩ rất nóng, thời điểm hiện tại là mùa hè nên trời nóng gắt hơn.
Ban đầu, Dương Đoan Ngọc muốn đợi ba mẹ về mở cổng vào, tạo bất người cho hai người. Nhưng vì trời nắng gắt quá, Dương Đoan Ngọc lại chẳng có gì che chắn nên Dương Đoan Ngọc lấy điện thoại trong túi quần ra gọi cho Dương Thanh Nguyên.
Điện thoại vừa được kéo ra khỏi túi quần, Dương Đoan Ngọc lại nghe thấy tiếng có người gọi mình.
“Quên đem chìa khóa nhà hả?”.
Dương Đoan Ngọc ngẩng đầu lên nhìn. Đó là anh hàng xóm ở gần nhà cô, người mà cô đã gặp khi ba chở cô đến xem nhà mới xây.
Anh ta có nhiều nét khá giống với Chung Trạch Dương, thậm chí ngay lần đầu gặp mặt từ mấy năm trước, cô cứ ngỡ đó là Trạch Dương lúc trưởng thành. Nhưng may là lí trí của Dương Đoan Ngọc đã nhận thức rõ, đây là hàng xóm gần nhà, không phải là người yêu cũ đã qua đời từ lâu.
Dương Đoan Ngọc mỉm cười, trả lời lịch sự:
“Dạ em quên chìa khóa ạ, em cứ tưởng ba mẹ ở nhà cả ngày nên lúc đi em chủ quan không đem theo chìa khóa”.
Người đàn ông kia à một tiếng, mắt liếc nhìn Dương Đoan Ngọc, rồi nhìn sang đống đồ bên cạnh, anh ta nói:“Hôm qua anh nghe bác trai nói sẽ đi về thăm họ hàng, tầm tối mới về”.
“Dạ, em cũng mới biết” Dương Đoan Ngọc cười.
“Hay là em đem đồ sang nhà anh một lát, bây giờ trời đang trưa nóng, sang nhà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3559145/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.