Không ai sống một cuộc đời suôn sẻ, ai rồi cũng gặp trắc trở trong cuộc đời. Dù không muốn cũng phải chấp nhận, đau khổ hay oán trách chỉ làm ta lún sâu hơn vào sự thống khổ.
***************
Ngày hôm sau, sau khi hoàn thành hồ sơ thi tốt nghiệp, Dương Đoan Ngọc nhanh chống chạy tới trung tâm thương mai để mua áo giữ nhiệt và khăn quàng cổ.
Vì hiện tại là mùa hè nên hầu hết không ai bán đồ mùa đông, Dương Đoan Ngọc chui rúc hết mười tầng ở trung tâm thương mại mới tìm ra có nơi bán.
Để đồ ấm có thể phát huy hết tác dụng khi ở mùa đông ở nga, Dương Đoan Ngọc sẵn sàng bỏ ra số tiền lớn để mua cái áo đắt tiền nhất.
Cô chọn một cái áo giữ nhiệt màu đen, bên trong có lót lớp lông mịn rất ấm, cô không biết Cao Vĩ Thành mặc size gì nên cô miêu tả hình dáng của anh rồi nhờ nhân viên hỗ trợ. Còn đặc biệt lấy thêm chiếc khăn choàng màu xanh lục quân. Có lẽ vì một phần anh đi bộ đội nên cô mua màu này, một phần vì cô gửi gắm chút ước mơ của mình vào anh.
Thanh toán xong thì cũng đã 12h trưa, Dương Đoan Ngọc hối hả lái xe đến sân bay, giữa đường cô lại bị kẹt xe, trong lòng thầm cầu nguyện mình sẽ đến kịp, cuối cùng cô cũng đến kịp.
Lúc này, thông báo ở sân bay vang lên, thông báo hành khách chuyến bay EH578 đi về phía cổng A để tới máy bay. Những học viên sĩ quan ôm chào tạm biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3484476/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.