Trong tiếng nổ vang cực lớn, bụi mù bốc cao đầy trời, lực lượng đáng sợ lan tràn, vài tòa núi lớn chung quanh đều bị nứt vỡ, Gia Lôi Tư liền bị Kiệt Sâm hung hăng trấn áp xuống sơn mạch bên dưới.
Vô số bụi mù tán đi, bên dưới sơn mạch thoáng chốc xuất hiện một bàn tay lớn khoảng vài trượng, dấu bàn tay trực tiếp hãm dưới lòng đất, ngăm đen một mảnh, hoàn toàn không nhìn thấy đáy.
- Thế nào như vậy…
Giờ khắc này tất cả mọi người đều sợ ngây ra, đặc biệt là ba người Khảo Địch Lợi Á trong mắt toát ra thần sắc kinh hãi, không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình.
Mà nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ thiếu chút nữa rớt luôn tròng mắt, miệng há hốc muốn nói gì đó nhưng không thốt được nên lời.
Lúc trước bọn họ nhiều người liên thủ đều không thể đánh bại thậm chí là không kích thương được Gia Lôi Tư, hiện tại Kiệt Sâm chỉ vẻn vẹn dùng một chưởng đã đánh nhập Gia Lôi Tư hãm vào lòng đất, loại cảm giác trùng kích mãnh liệt như vậy làm trong lòng bọn họ nhất thời đều khởi lên sóng to gió lớn.
- Oanh!
Ngay khi vô số người còn đang giật mình chấn động, trong hố sâu bị thủ ấn của Kiệt Sâm oanh xuống đột nhiên truyền ra thanh âm gầm lên giận dữ, sau một khắc nham thạch bên dưới ầm ầm bạo liệt, vô số loạn thạch bắn lên trời, trong bụi mù bốc cao một hắc sắc thân ảnh nhanh chóng lướt lên thiên không, lập tức xuất hiện ngay trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2344017/chuong-1489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.