Chương trước
Chương sau
Lão giả kia chính là hộ vệ của Tất Tiết đại sư, một trong Thất vương Thần Diệt Cốc, là Đế linh sư bát giai đỉnh phong hệ hỏa Bạc Khắc Hi Nhĩ.

Khuê NHân minh bạch trong nội tâm, Bạc Khắc Hi Nhĩ đến từ Thần DIệt Cốc này mặc dù chỉ là một trong thất vương nhưng thực lực lại vô cùng cường đại, uy danh hiển hách trên đại lục, coi như là người mạnh nhất Ung Châu, thành chủ thành Đoan Mộc, tộc trưởng gia tộc LẠc Tư Bái Nhân Lý Hi thì cũng chỉ ngang nhau, không phân cao thấp. Có hắn tại đây thì cho dù Kiệt Sâm kia cường đại như nào thì cũng dễ như trở bàn tay, căn bản không đáng lo ngại.

- Đã như vậy, Tất Tiết đại sư, Khuê Nhân ta xin đa tạ trước.

Lúc này Khuê NHân quỳ một chân trên đất, thần sắc vô cùng kích động và cung kính.

- Nếu đại sư có thể thay tiểu nhi báo thù thì từ nay về sau, gia tộc BỐ Mặc ta sẽ mặc cho đại sư phân phó.

Khuê NHân cắn răng, giống như đã quyết định điều gì đó trong nội tâm.

- Tộc trưởng Khuê NHân, không cần như thế.

Trên mặt Tất Tiết lập tức lộ ra dáng tươi cười, nâng Khuê Nhân dậy.

- Những năm gần đây gia tộc Bố Mặc của ngươi cung cấp cho ta không ít linh dược trân quý, hôm nay gặp phải chuyện này, Tất Tiết ta tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.

- Vậy Tất Tiết đại sư, ta lập tức phân phó thủ hạ cùng nhau đi tới thành Đoan Mọc, báo thù cho La Văn.

Trong đôi mắt Khuê NHân bắn ra hào quang âm lãnh.

- Không cần, những thủ hạ của ngươi từ thành Hắc Lâm đến thành Đoan Mộc thì tốn bao nhiêu thời gian? Chỉ sợ khi đến nơi thì Kiệt Sâm đã ra đi. Hiện giờ ba người chúng ta lập tức đến thành Đoan Mộc, đánh chết Kiệt Sâm kia, báo thù cho La Văn.

Tất Tiết bỗng nhiên đứng lên, lạnh nhạt lên tiếng.

- Tốt!

Tộc trưởng Khuê NHân cũng mạnh mẽ đứng lên, trong miệng hét lớn, đôi mắt tách ra sát ý vô tận, lạnh như băng.

- Kiệt Sâm, ngươi giết La Văn con trai ta, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

Khuê Nhân cắn răng nói trong nội tâm.

- Vèo! Vèo! Vèo!

Một lát sau, sau khi đơn giản phân phó thủ hạ, ba người hóa thành ba đạo lưu quang tán ra khí tức đáng sợ, từ trong phủ đệ gia tộc Bố Mặc bay vút ra, hướng về phía thành Đoan Mộc như bão táp.

Cùng lúc đó, cử động của tộc trưởng Khuê Nhân cũng thông qua một ít con mắt tình báo, dùng đủ loại phương thức mà truyền đi khắp toàn bộ Ung Châu.

- Tộc trưởng Khuê NHân đã tức giận, lên đường đến thành Đoan Mộc báo thù rồi.

- Nghe nói còn có hai gã cao thủ cường đại đi theo Khuê NHân, khí tức không phải tộc trưởng Khuê NHân gia tộc Bố MẶc có thể so sánh. Trong đó có một người có khí tức càng vượt xa tộc trưởng Khuê NHân, vô cùng kinh thế hãi tục.

- Kiệt Sâm kia đã gặp nguy hiểm rồi!

Trong lúc nhất thời, ánh mắt vô số đại gia tộc tại toàn bộ Ung Châu đều hội tụ lại thành Đoan Mộc. Tất cả mọi người đều biết rõ một phen cuồng phong bão tố kinh tâm động phách sắp sửa nổi lên tại thành Đoan Mộc rồi.


Lúc này, toàn bộ các cơn sóng ngầm trong thành Đoan Mộc cũng bắt đầu chuyển động, phong vân thay nhau nổi lên. Đây chính là thời điểm thế lực tứ phương hội tụ lại. Thế nhưng Kiệt Sâm thân là người trong cuộc, làm khách trong phủ thành chủ vẫn hồn nhiên chưa phát giác ra, vẫn còn đang trao đổi với thành chủ Bái Nhân Lý Hi.

- Sinh mệnh chi thủy?

Tại ghế chủ vị, thành chủ Bái Nhân Lý Hi cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn là lắc đầu, thành khẩn lên tiếng:

- Kiệt Sâm huynh đệ, ta chưa bao giờ nghe nói qua Sinh mệnh chi thủy này, cũng không biết xuất xứ của nó từ đâu.

Cho dù sớm đã có chuẩn bị tâm lý trong nội tâm nhưng sau khi nghe chính miệng thành chủ Bái Nhân Lý Hi nói ra thì Kiệt Sâm vẫn không khỏi có chút thất vọng trong nội.

- Ha ha, thành chủ Bái Nhân Lý Hi, ta cũng chỉ là tùy tiện hỏi thăm mà thôi.

Kiệt Sâm không khỏi cười cười.

- Kiệt Sâm huynh đệ, ngươi cũng không nên nản chí. Ngươi đã nói ra rồi, không bằng như vậy, ngươi cứ ở lại phủ đệ ta hai ngày, bởi vì gia tộc Lạc Tư của ta cũng không làm sinh ý Linh dược nên những chuyện liên quan đến linh dược này ta cũng không chú ý nhiều lắm. Bất quá, tuy ta không biết nhưng có lẽ những gia tộc khác, hoặc là những thế lực khác tại Ung Châu không chừng đã nghe nói qua Sinh mệnh chi thủy này. Đợi Yến hội chấm dứt, ta liền phái thủ hạ nghe ngóng bốn phía thoáng một phát, có lẽ sẽ thu được chút ít manh mối.

Thành chủ Bái Nhân Lý Hi mỉm cười lên tiếng.

- Ở lại hai ngày?

Kiệt Sâm nhíu mày, giống như là đang suy nghĩ cái gì, nhưng nhìn thấy ánh mắt mong chờ của thành chủ Bái Nhân Lý Hí, Kiệt Sâm cũng gật đầu, chợt nở nụ cười.

- Tốt, đã như vậy thì ta xin làm phiền ngài, thành chủ.

Hôm nay, Kiệt Sâm cũng không hiểu ra sao đối với Sinh mệnh chi thủy, hết thảy cũng là nghe ngóng từ đầu, cũng muốn hỏi thăm từng thế lực nhưng dù sao thành chủ Bái nhân Lý Hi là thế lực bản thổ Thiên Hải đại lục, hắn đã phái người nghe ngóng thì hiển nhiên so với mình mù quáng đi tìm hiểu thì hơn nhiều lắm. Nói không chừng sẽ có chút ít tin tức, dù gì thì Kiệt Sâm cũng không thiếu hai ngày ngắn ngủi này.

Trong không khí vui vẻ, yến hội kéo dài thêm gần hai canh giờ, sau đó rốt cục cũng kết thúc.

Rồi sau đó, dưới sự mời chào nhiệt tình của thành chủ Bái Nhân Lý Hi, Kiệt Sâm và thành chủ Bái Nhân Lý Hi cũng trao đổi kinh nghiệm tu luyện với nhau.

Dùng thực lực như thế của Kiệt Sâm, trao đổi với Đế linh sư bát giai đỉnh phong như Bái NHân LÝ Hi thành chủ thì tự nhiên vô cùng quen thuộc, chỉ trao đổi vẻn vẹn một lát đã vạch ra 3 sai lầm khi tu luyện của thành chủ Bái Nhân LÝ Hi, hơn nữa còn sữa chữa cho hắn.

Cái này khiến thành chủ Bái Nhân Lý Hi tràn đầy khiếp sợ Kiệt Sâm. Lúc này trong lòng hắn mới hiểu được tạo nghệ Linh sư của người trẻ tuổi trước mặt mình kinh người như thế nào.

Mà lúc Kiệt Sâm trao đổi kinh nghiệm với thành chủ Bái Nhân LÝ Hi trong phủ thành chủ, ba đạo lưu quang mang theo uy áp đáng sợ từ bên ngoài bay vút vào thành Đoan Mộc, đáp xuống một lầu các cỡ lớn trong thành.

Lầu các này chính là Trân bảo lâu của gia tộc BỐ MẶc đệ nhất Linh dược thế gia tại Ung Châu mở ra trong thành Đoan Mộc, đồng thời cũng là một phân bộ của gia tộc Bố Mặc tại thành Đoan Mộc.

- Ầm ầm!

Ba đạo lưu quang kia vừa hạ xuống đã tản mát ra uy áp đáng sợ, lập tức kinh động đến tất cả những thành viên trong toàn bộ Trân Bảo Các. Những thành viên này đều nhao nhao chạy như điên ra khỏi phòng, đi tới bãi đất trống sau lầu các.

- Tộc trưởng đại nhân!

- Tộc trưởng đại nhân!

Sau khi nhìn thấy bóng dáng người trên đất trống, ánh mắt của tất cả các thành viên đều toát ra vẻ kích động, trong miệng mang theo tiếng khóc nức nở.

Ba đạo nhân ảnh này chính là ba người Khuê Nhân vừa từ thành Hắc Lâm tiến đến.

- Thi thể con trai ta ở nơi nào?

Khuê Nhân vừa thấy được những thành viên này đã quát to lên truy vấn.

Tộc trưởng khuê nhân vì xót con nên vừa tới Trân bảo lâu thì chuyện đầu tiên hắn làm chính là hỏi thi thể con trai mình đến tột cùng là ở nơi nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.