Sau lưng Kiệt Sâm, bọn người Tư Lí Lan Tạp, Thiết Mộc Chân cũng tránh xa ra, mới hô hấp được.
Sắc mặt lão giả trấn thủ tầng mười thạch viên ngưng trọng, trên người hắn tản mát ra hào quang nhàn nhạt, hai mắt như một cái linh đăng, trong đó có thần mang chói mắt, linh lực trong cơ thể vận chuyển nhanh chóng, một có bất kỳ động tĩnh gì, tùy thời có khả năng ra tay.
Nhưng mà trước đám người, Khắc Lôi Nhã giống như không cảm nhận được uy áp gì cả, sắc mặt của nàng hồng lên, ánh mắt mê ly, hai chân chậm rãi đi tới chỗ Long Thủ Thạch.
Ánh mắt kia, giống như nhìn thấy đồ vật vô cùng âu yếm, thân thể có chút rung rung, kìm lòng không được.
Tất cả mọi người đang vận chuyển linh lực trong cơ thể, chống cự lại cổ uy áp này, đồng thời ngưng tụ ánh mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào khối Long Thủ Thạch đã giải được một phần ba trong tay của Kiệt Sâm, muốn xem trong Long Thủ Thạch rốt cuộc là tồn tại gì.
Nhưng bơi vì sương mù hỏa hồng đã che đậy khe hở, làm cho người ta không nhìn ra, trước Long Thủ Thạch, Kiệt Sâm thần sắc ngưng trọng, sắc mặt của hắn đỏ bừng.
Bởi vì đây là năng lượng hỏa hệ tinh khiết, mà Long Thủ Thạch trước mặt của hắn, hắn là người thừa nhận uy áp lớn nhất, ánh mắt của hắn trong chờ mong của mọi người, đao giải thạch trong tay tiếp tục hạ xuống.
- Bá!
Lại một đạo hào quang kim sắc hiện a, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2342248/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.