Chương trước
Chương sau
Bởi vì giá tinh quáng thạch ở Chí Tôn thạch viên thật sự quá đắt đỏ, thường thường phải một năm mới bán được một khối, hơn nữa mua sắm, đều là những siêu cấp thế lực lớn của Đấu Linh thành này, hoặc là các thế gia, quý tộc thật lớn trên đại lục, là một thiếu niên như Kiệt Sâm, đi tới mua tinh quáng thạch, vẫn chưa có người nào nghe qua.

- Như thế nào? Chăng lẽ khối kỳ thạch này không bán sao?

Nhìn thấy viên nhân công tác si ngốc không nói lời nào, Kiệt Sâm không khỏi chau mày, trong miệng nhàn nhạt lên tiếng.

- Ah, ah, bán, bán...

Nhân viên công tác từ trong giật mình khôi phục tinh thần lại, vội vàng gật đầu lên tiếng.

- Vị tiểu huynh đệ này, khối Long Thủ Thạch này, cần bảo vật ngoài thất giai, hơn nữa phải là bảo vật thất giai trung - thượng phẩm mới được, không biết tiểu huynh đệ ngươi muốn dùng vật gì hoái đối?

Đúng lúc này, lão giả lúc trước một mực ngồi tu luyện ơ giữa thạch viên kia, cũng thoáng mở mắt ra, chậm rãi đi tới trước mặt của Kiệt Sâm.

Tóc hoa bạc cuiar hắn, thoạt nhìn tuổi thật lớn, nhưng trên mặt không có nếp nhăn, vô cùng hồng nhuận phơn phớt, một cổ uy áp nhàn nhạt từ trên ngươi của hắn tản ra, làm cho người ta giật mình không thôi.

Người nọ chính là người trấn thủ tầng mười Chí Tôn thạch viên này, một thân tạo nghệ đăng phong tạo cực, đủ để uy hiếp mọi người tại đây.

Kiệt Sâm không nói gì, chỉ vung cái hộp trong tay của mình ra, chính là cái hộp dùng để chứa Thánh tinh của Lôi Áo Lợi Âu lúc trước.

Kiệt Sâm mở hộp ra ngoài, hào quang sáng chói mắt, cả Chí Tôn thạch viên này cũng theo đó sáng chói lên, từng đạo thánh quang không ngừng từ trên Thánh tinh phát ra ngoài, không gian nơi đây không nơi nào không có ánh sáng.

Sau khi nhìn thấy viên Thánh tinh trong tay của Kiệt Sâm, mọi người ở đây giật mình không hiểu, chẳng lẽ bảo vật Kiệt Sâm muốn hối đoái Long Thủ Thạch chính là viên Thánh tinh này sao?

Đôi mắt của lão giả thoáng cái trở nên vô cùng sáng sủa, lập tức phát ra tinh quang:

- Khối Thánh tinh này, lớn như đầu người, cho dù là trong bảo vật thất giai, cũng xem là cường đại, đủ để hối đoái khối Long Thủ Thạch này, nếu như ngươi xác định đổi lấy, ta sẽ thu nhận Thánh tinh.

Âm thanh của lão giả nhàn nhạt vang lên khắp thạch viên, tất cả mọi người nhanh chóng nhìn qua Kiệt Sâm.

- Tự nhiên đổi!

Kiệt Sâm không nói hai lời, trực tiếp cầm Thánh tinh đặt vào trong tay của lão giả, sau đó đi tới khối Long Thủ Thạch kia.

Tuy khối Long Thủ Thạch này không lớn, nhưng vô cùng nặng nề, giống như một khối thiết tinh vậy, cho người ta cảm giác trầm trọng, mặc dù đối với Kiệt Sâm mà nói, trọng lượng ngàn cân không là cái gì, nhưng cầm trong tay vẫn cảm thấy nặng, đã làm cho hắn khiếp sợ.

Thời điểm Kiệt Sâm cầm lấy Long Thủ Thạch, trong thạch viên này, vô số người đều kinh ngạc nhìn qua Kiệt Sâm, trên mặt một mảnh ngốc trệ.

Thời điểm ban đầu, bọn họ nghe Kiệt Sâm dùng bảo vật thất giai hối đoái tinh quáng thạch trong Chí Tôn thạch viên này, cũng chỉ có một ý niệm trong đầu, nhưng ý niệm này không rõ ràng.

Nhưng sau khi Kiệt Sâm dùng Thánh tinh đổi lấy Long Thủ Thạch, không ít người ở đây ngây người, bọn họ tự vấn lòng, căn bản không cách làm được tự nhiên như Kiệt Sâm.

Đây là khối Thánh tinh lớn như đầu người a, cho dù là cường giả bát giai hay cửu giai, đều có tác dụng nhất định, nhưng lại cầm nó đi hối đoái một thứ không xác định có giá trị, một khi giải khối Long Thủ Thạch không ra cái gì, thì khối Thánh tinh này lãng phí triệt để.

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng không ít người liên tục lắc đầu.

Dùng một khối Thánh tinh quý giá như vậy, đi hối đoái một thứ không có bao nhiêu thành công, đây chính là đánh bạc, không ít người tự hỏi mình không làm được.

Trong đám người, Lôi Áo Lợi Âu càng triệt để há hốc mồm, bởi đây là khối Thánh tinh mà bọn họ giải ra lúc trước, vốn nên thuộc về hắn, nhưng hiện tại Kiệt Sâm mang nó ra hối đoái Long Thủ Thạch, trong nội tâm phiền muộn, có thể nghĩ.

Trước đám người, Kiệt Sâm đem khối Long Thủ Thạch này đi tới nơi giải thạch, đồng thời còn mượn đao giải thạch của sư phó nơi đây.

Mọi người ở đây nghi hoặc, bởi thời điểm giải thạch ở tầng thứ chín, Kiệt Sâm đã sử dụng trọng kiếm sau lưng của mình để giải thạch, nhưng mà khi ở tầng mười, Kiệt Sâm lại thu hắc sắc trọng kiếm ra sau lưng, sử dụng đao giải thạch bình thường.

Kiệt Sâm cầm đao giải thạch trong tay, ánh mắt như điện, rót linh lực nhàn nhạt vào trong đao, bởi vì khối đá này nóng với kim loại, thần bí khó lường.

Đột nhiên, Kiệt Sâm động thủ, một đạo lưu tinh kim sắc phá toái hư không, chém rụng đầu rồng.

Kim sắc của đao giải thạch xoẹt qua, râu rồng đỏ thẫm bị chém rụng, chấn động ở bên trong, lập tức biến thành bột đá, bên trong cái gì cũng không có.

- Răng rắc...

Tiếng vang không dứt, Kiệt Sâm không ngừng hạ đao, thần sắc của hắn ngưng trọng, ánh mắt vô cùng sắc bén, trên người tản ra linh lực nhàn nhạt, đao giải thạch trong tay của hắn giống như hóa thành trăng tròn kim sắc, tản mát ra thần huy sáng lạn, không ngừng xoẹt qua trên đầu rồng

Lại một khối đá đỏ thẫm rơi xuống và biến thành bụi phấn, râu rồng, long giác, long mai, long nhãn, long lân...

Nham thạch như hoa, từng mảnh bay loạn, rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh to lớn, lúc này đã cắt Long Thủ Thạch được một phần ba, trên mặt đất đã xuất hiện một tầng bụi đá dày đặc.

Giờ phút này, yên tĩnh tới cực điểm, không người nào dám quấy rầy, đều hết sức chăm chú nhìn qua Long Thủ Thạch của Kiệt Sâm, ngay cả tiếng hô hấp cũng không có.

Theo thời gian từ từ trôi qua, trên trán của Kiệt Sâm xuất hiện một tầng mồ hôi, động tác càng ngày càng chậm, mỗi một đao hạ xuống, cũng phải suy tư cả buổi, giống như mỗi một đao là nan đề khó khăn.

Trong lúc đó ――

- Đinh!

Một tiếng vang thanh thúy vang lên, giống như long ngâm, vang lên trong Chí Tôn thạch viên, uy áp không hiểu, lập tức bao phủ khắp thạch viên, một đạo khí tức hỏa hồng thần bí, như thiểm điện từ trong lỗ hổng lan ra ngoài.

Đây là một đạo hồng quang kỳ lạ, giống như áng năng chiều tà, làm cả thạch viên đỏ bừng, linh lực khủng bố mà cường đại, làm cho mọi người ở nơi đây phải lùi lại, cho dù là những cường giả bát giai, trước mặt cổ lực lượng này, cũng biến thành mờ mịt nhỏ bé.

- Đây là cái gì?

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, hai mắt lập tức trừng tròn xoe, thần sắc ngốc trệ, trong miệng khiếp sợ lên tiếng.

Trong ánh mắt của mọi người, một đạo khí lưu hỏa hồng sắc phóng lên trời, hình thành sương mù màu hỏa hồng trên bầu trời của thạch viên, uy áp nhàn nhạt phô thiên cái địa áp xuống, áp bách mọi người ở đây, làm cho người ta khó có thể thừa nhận.

- Đây là linh lực gì, tại sao có uy áp khủng bố như thế?

- Thật đáng sợ, chỉ là một tia sương mù, tại sao làm cho chúng ta không có chút ý niệm phản kháng trong đầu.

- Trong Long Thủ Thạch là cái gì? Chẳng lẽ là tồn tại khủng bố nào sao? Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Thần sắc của tất cả mọi người tái nhợt, mà tiểu đội Khoa Luân là tiểu nhân vật, thiếu chút nữa ngã ngồi xuống mặt đất, thật sự là do uy áp quá khủng bố, trong lúc lao ra, làm cho tâm thần của bọn họ co rút lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.