- Vậy cái Huyết Uyên linh trì kia rốt cuộc là như thế nào?
Trong lòng Kiệt Sâm nghi hoặc, nhánh chóng lao về phía đỉnh núi ...
Mà cũng ngay lúc này ở trên đỉnh núi Huyết Uyên Tinh này ...
- Ha ha ha ha ha ...
Một bóng người đang đứng trên một mỏm đá trên đỉnh núi cất tiếng cười thật lớn.
Người này không ai khác chính là Khoa Tư Hi Nhĩ luôn muốn giết Kiệt Sâm, hắn là một Thất giai Hoàng Linh Sư sơ kỳ, mà Khoa Tư Hi Nhĩ hắn cũng đã tới qua Huyết Uyên sơn này một lần nên quen đường dễ đi, do đó hắn chính là người đầu tiên tới được Huyết Uyên thánh sơn này.
Giờ phút này, cách khoảng mấy chục thước ở trước mặt Khoa Tư Hi Nhĩ là một đầm nước nhỏ , đường kính chỗ lớn nhất cũng chỉ hơn mười mét, chỗ nhỏ nhất cũng chỉ hơn hai thước.
Bên trong tiểu đầm này, dù chỗ sâu hay chỗ nông đều tồn tài một loại chất lỏng màu đỏ sậm như máu tươi, nhưng đám chất lỏng này lại không hể toả ra mùi tanh của máu mà lại tản mát ra khí tức Linh lực vô cùng đậm đặc.
- Ha ha ha ha ... ta chính là người đầu tiên đi tới Huyết Uyên linh trì này, hắc hắc, cái lối ra khỏi bí cảnh kia phải một tháng sau mới mở ra, ta trước tiên ở trong tiểu đầm này tu luyện đã, đợi đến lúc thân thể hấp thụ được đến cực hạn thì đi tới chỗ khoảng đất trống kia chờ con mồi! HỪ, tiểu tử kia muốn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341891/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.