Chương trước
Chương sau
Thời gian Linh Trì bí cảnh mở ra là ba tháng, tất cả những người tiến vào trong này nội trong ba tháng phải trở lại bãi đất trống khi mới tiến vào. Ở bãi đất trống đó ước chừng sau một tháng sẽ xuất hiện một lối ra do linh nguyên tố tạo thành, chỉ cần đi qua cánh cửa linh nguyên tố đó là có thể trở lại chân núi Linh Trì Phong.

Lúc này phương hướng Linh lực chấn động kia truyền lại kia chính là chỗ bãi đất trống đó. Luồng Linh lực dao động đặc thù này bất kỳ Linh Sư nào tiến vào đây cũng có thể cảm nhận được để tìm đường trở về.

Nếu như trong vòng ba tháng mà không hồi trở lại khu đất trống đó thì chỉ có thể vĩnh viễn ở lại trong Linh Trì bí cảnh này hoặc là đợi thêm mười năm nữa khi Linh Trì bí cảnh một lần nữa mở ra mới có thể trở ra.

Nhưng ngàn vạn lần đừng cho rằng đây là một chuyện tốt, trong Linh Trì bí cảnh này đầy rẫy các loại linh thú cường đại khủng bố, cho dù là một Bát giai Đế Linh Sư cũng khó có khả năng sinh tồn được ở đây hết mười năm ... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Mạc Lý gia tộc tuy đã từng hai lần đoạt được danh ngạch tiến vào Linh Trì bí cảnh, Khải Tư Đặc lúc tuổi còn trẻ cũng đã từng tiến vào Linh Trì bí cảnh này nhưng lại chưa từng tới được Huyết Uyên linh trì cho nên phương hướng của cái Huyết Uyên linh trì này Kiệt Sâm cũng không biết cụ thể nằm ở chỗ nào, hắn chỉ biết là nó nằm trong khu rừng rộng lớn này mà thôi ...

Bất quá điều này cũng không thể làm khó được Kiệt Sâm.

Nếu như trong khu rừng rộng lớn này thật sự có thể ngưng kết ra loại năng lượng thần kỳ như Huyết Uyên linh trì thì tất nhiên phải cần có một số lượng năng lượng tinh thuần cần kỳ khổng lồ mới có thể hình thành được. Hay nói cách khác cái Huyết Uyên linh trì này chắc chắn phải nằm ở địa phương có năng lượng dị thường nồng đậm trong khu rừng này!

Trong khu rừng này sương mu dày đặc lan tràn khắp nơi, linh thức của Kiệt Sâm như ra đa khuếch tán ra cẩn thận cảm thụ sự chấn động của Linh lực ở xung quanh.

Là một Linh Dược Sư nên độ nhạy cảm về linh thức đối với năng lượng của Kiệt Sâm có thể nói là vượt xa những Linh Sư bình thường. Khi tản linh thức ra xung quanh, Kiệt Sâm có thể tinh tế cảm nhận một cái tỉ mỉ tất cả động tĩnh của linh nguyên tố xung quanh hắn.

- Ở phía bắc sao?

Một lúc sau, đôi mắt đang nhắm nghiền của Kiệt Sâm đột nhiên mở ra, ánh mắt nhìn thẳng về chân trời phía bắc, ở trong cảm giác của hắn thì ở phương hướng đó ẩn ẩn có một luồng Linh lực chấn động cực kỳ cường đại.

Sau khi tìm đúng phương hướng, Lôi dực sau lưng Kiệt Sâm lập tức mở rộng ra, bất quá Kiệt Sâm cũng không có bay lên không trung mà như một con báo với tốc độ cực nhanh như một tia chớp xuyên qua xuyên lại giữa đám cây cối rậm rạp phóng thẳng về phía bắc.

Trên đường đi, Kiệt Sâm cũng phát hiện ra vài đầu linh thú hành tẩu trong rừng khi thấy Kiệt Sâm thì chúng đều gầm lên xông tới tấn công, bất quá Kiệt Sâm có phi hành linh kỹ nên chỉ trong thoáng chốc đã bỏ rơi chúng lại phía sau.

Cứ tiếp tục phi hành ở tầng thấp như vậy ước chừng nửa ngày thời gian, Kiệt Sâm mới thu hồi Lôi dực lại không tiếp tục cấp tốc phi hành như trước nữa, ngay cả chấn động Linh lực quanh thân hắn cũng hoàn toàn thu liễm lại.

Theo dần dần tiếp cận chỗ sâu bên trong khu rừng, những đầu linh thú thực lực ngày càng cường đại cũng liên tục xuất hiện. Nếu Kiệt Sâm vẫn cứ tiếp tục không hề kiêng nể gì phi hành như trước thì chắc chắn sẽ hấp dẫn sự chú ý của chúng, mặc dù Kiệt Sâm cũng không quá uý kỵ nhưng hắn cũng không muốn lãng phí thời gian với chúng.

Cũng không biết trải qua bao lâu, năng lượng phía trước thoáng chốc chở nên nồng đậm hơn rất nhiều.

Kiệt Sâm nhảy vút lên trên một ngọn cây hướng về phía trước nhìn lại, sau khi quan sát, hai mắt Kiệt Sâm không khỏi mở lớn ra.

Cách chỗ Kiệt Sâm đứng không xa là một ngọn núi toàn thân màu đỏ sậm thẳng đứng, xung quanh sơn thể mây mù lập lờ, đưa mắt nhìn lại không khỏi khiến cho người ta có cảm giác áp bách và vô cùng nhỏ bé đến khó chịu.

- Ngọn núi này chẳng lẽ là hồng sắc tinh sơn - Huyết Uyên sơn mà Lạc Khố Ân nói sao? Có lẽ Huyết Uyên linh trì trong truyền thuyết kia là ở trên toà thánh sơn này!

Trong mắt Kiệt Sâm không giấu được sự kích động, trong miệng thì thào nói.

- Vụt!

Cả người Kiệt Sâm lập tức hoá thành một đạo hắc ảnh cấp tốc hướng ngọn hồng sắc tinh sơn kia lao tới.

Tuy giờ phút này trong nội tâm Kiệt Sâm vô cùng kích động nhưng hắn lại càng thêm cẩn thận, tất cả khí tức trên người đều tận lực thu liễm lại hoàn toàn, Linh lực trong cơ thể cũng đình chỉ vận chuyển, hắn di chuyển chỉ dựa vào lực lượng và cường độ dẻo dai của thân thể là chính ...

Cái gọi là nhìn núi chạy mà ngựa chết là đây. Mặc dù Huyết Uyên sơn kia đang ở gần ngay trước mắt nhưng Kiệt Sâm vẫn phải tốn hơn hai canh giờ mới tới được chỗ chân núi.

Trên đường đi tới, Kiệt Sâm thiếu chút nữa đã bị hai đầu linh thú cường đại phát giác, cũng may là hắn dựa vào ưu thế lực lượng bộc phát của cơ thể không phóng xuất ra một chút chấn động Linh lực nào mới có thể không bị bị phát hiện.

Trước mặt Kiệt Sâm là ngọn núi hoàn toàn một màu đỏ sậm tạo thành, mặc dù đang đứng ở chân núi nhưng Kiệt Sâm vẫn có thể cảm nhận được cả ngọn núi ẩn ẩn tản mát ra luồng chấn động Linh lực vô cùng cường đại.

- Đây là ...

Hai bàn tay Kiệt Sâm đặt lên mặt đá của ngọn núi khẽ vuốt vé, đưa linh thức đi sâu vào cảm giác, sau đó ánh mắt hắn không khỏi trợn trừng ...

- Choeng ...

Kiệt Sâm đột nhiên vung trọng kiếm màu đen trong tay lên cắt xuống một góc nham thạch của ngọn núi.

Bề mặt vô cùng bóng loáng nhưng cái Kiệt Sâm nhìn trúng là trong khối đá màu đỏ sậm này ngẫu nhiên hiện lên mấy đạo hồng sắc khí quang.

Đây chỉ là một khối đá bị cắt ra tuy không lớn nhưng vẫn sáng óng ánh mỹ lệ, tản mát ra hông quang rất mê người.

- Choeng ... choeng ... choeng ...

Trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm huy động liên tục đem mấy khối nham thạch xung quanh cắt xẻ ra thành từng khối, mỗi một khối bên trong đều tràn ngập những tinh thạch màu đỏ sậm kia, ít thì cũng có vài viên, nhiều thì rậm rạp chằng chịt, cơ hồ như nhồi đây bên trong khối nham thạch.

- Huyết Uyên tinh ...

Kiệt Sâm thì thào lẩm bẩm, trong ánh mắt toát ra vẻ khó có thể tưởng tượng được khi nhìn lên ngọn núi toàn thân đỏ sậm thẳng đứng nhập vào thiên không bị mây mù lườn lờ vây quanh trước mắt này.

Cả ngọn núi đồ sộ này cơ hồ có thể xác định là do một cái đại hình Huyết Uyên tinh mạch khoáng cấu thành, cơ hồi mỗi một khối nham thạch bên trong đều có đại lượng Huyết Uyên Tinh.

Thử nghĩ xem cả ngọn núi này là bực nào tài phú?

Dù Kiệt Sâm có kiến thức rất rộng rãi nhưng hiện tại trong lòng cũng không nén được khiếp sợ.

Cả cái khoáng mạch Huyết Uyên Tinh trước mắt này hiện tại còn chưa có khai quật ra, mà Huyết Uyên Tinh cũng không phải là khoáng thạch bình thường như quặng sắt là chính là Thượng phẩm tài liệu điều chế linh dược tề a!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.