“Khè khè…”
Ở nơi mà hai người không hề chú ý, có một con rắn đỏ từ một khe hở chui vào, ẩn nấp trong bóng tối, lẳng lặng theo dõi bọn họ, càng là không biết tới vách tường có mắt, cũng có một người dựa lưng vào bức vách, nhắm mắt lắng nghe động tĩnh sau tường, đôi tay cuộn tròn thành đấm, khớp xương đều phát ra tiếng kêu răng rắc.
Bạch Đàm một chân kiễng trên bàn, một chân gối lên trên, hòa theo tiếng ca tiêu hồn lanh lảnh tựa tiếng chuông đồng, eo khẽ xoay, hai tay rộng mở, đặt xuống trước cổ nam nhân, khăn che mặt cũng từ từ rơi xuống. Di Lan Sanh có cảm giác như bản thân chưa từng nhìn thấy dung mạo thiếu niên, tim bỗng nhiên đập mạnh, huyết dịch muốn sôi trào, thân thể cũng không nghe theo sự khống chế.
Lúc khăn che mặt mong manh rơi xuống Di Lan Sanh đã như say như mê, mang thiếu niên ôm vào lồng ngực, hai ba cái đã lột hết y phục hắn, vừa chạm tới da thịt trơn mượt tựa gấm vóc, thì dục hỏa đã đốt người, hồn vía lên mây. Gã từ trước tới giờ chỉ chạm qua nữ tử, cũng không thích nam phong, bên người cơ thiếp cùng tình nhân thành đàn, từ lâu đã miễn dịch với cái đẹp, nhưng không ngờ ôm vào lòng thiếu niên không mấy lạng thịt, thì biến thành quỷ đói háo sắc.
Nhẫn nại cảm giác bị nam nhân phía trên động tác càng xâm phạm, Bạch Đàm nhắm mắt lại, cắn chặt hàm răng, chống đỡ cảm giác nhục nhã càng mãnh liệt, trong lòng đọc thầm tâm kinh "Thiên nữ câu hồn",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-nhan-doc/1703718/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.