Edit: Thỏ 
Beta: Grace 
?"Với cậu, tôi không cần mặt mũi nha!" 
- -------------- 
Trong phòng học rất yên tĩnh, đã biết rõ tính cách của Sở Trú, chắc chắn ngay cả thở mạnh cũng không dám. Chỉ sợ một giây sau anh sẽ xách cổ áo cô lên mà ném ra ngoài. 
Việc Sở Trú chán ghét con gái là chuyện người nào cũng hay. Đừng nói ngồi cùng bàn, chỉ cần ngồi trước mặt hay sau lưng, anh cũng đều cảm thấy phiền. Ngay cả Trình Nhất Phàm cũng khẽ nhíu mày lại, còn đang do dự không biết có nên mở miệng bảo Lương Dược chọn chỗ ngồi khác hay không. 
Người ngoài bất an, còn người trong cuộc rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều. Sở Trú nhìn Lương Dược mà trầm mặc mười mấy giây, sau đó chậm rãi mở miệng: "Cậu không có mặt mũi gì à?" 
Anh chính là đang từ chối cô. 
Trong đầu Lương Dược nhớ lại mấy câu nói mùi mẫn mà trước đó mình vừa học được không lâu trên mạng, vô cùng thâm tình nói với anh: "Với cậu, tôi không cần mặt mũi nha!" 
"..." 
Sở Trú hờ hững quay đầu đi, không nhìn cô nữa. 
Những người trong lớp học: "..." 
Chỉ như vậy thôi hả? 
Anh chỉ bày ra vẻ mặt lãnh đạm xong thì chấp nhận người ta? 
Không có tức giận rời đi hay vung quyền đuổi người sao? 
Cái này cũng.... quá mức không chân thực rồi! 
Vẻ mặt mọi người đa dạng biến hóa nhìn qua Lương Dược rồi Sở Trú. Mặc dù ở lễ Chào cờ đã nghe bài phê bình hai người về việc yêu đương sớm, nhưng không có nhiều người tin họ thật sự ở cùng nhau. 
Hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-ngot-thuoc-ngot/251420/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.