Edit: Thỏ
Beta: Ruồi Lai Muỗi
- -------------
Lời vừa ra khỏi miệng khiến Lương Dược mới ý thức được mình vừa nói cái gì, không khí xung quanh dường như đã dừng lại. Dưới sân trường hơn ngàn nghìn ánh mắt sáng rực đang nhìn chăm chú vào cô, lần đầu tiên Lương Dược cảm thấy mình chịu đựng không nổi tình huống giống như này.
Thầy hiệu trưởng như lọt vào mây mù, "Em... em... em nói cái gì? Nói lại một lần nữa, ngày đó hai em trốn học ở cùng nhau hả? Ở cùng nhau làm cái gì?"
Có lẽ lượng tin tức nói ra quá mức khủng bố nên làm giọng nói của thầy cũng run run.
Lương Dược biết thầy đang hiểu nhầm, lập tức giải thích: "Hồi nãy em nói đùa thôi ạ. Hôm đó em đến tháng nên cả người không thoải mái nên em mới xin phép về nhà nghỉ ngơi."
Thầy hiệu trưởng: "Nếu vậy sao em không đi xác nhận với phòng y tế?"
"... Em quên ạ."
"Thế làm sao em ra khỏi trường được?"
Lương Dược cứng họng không trả lời được.
Thầy hiệu trưởng tức giận, "Hai em quả nhiên là ở cùng nhau còn lại những cái khác đều là viện cớ mà!"
Sở Trú: "..."
Lương Dược: "..."
Thật ra Lương Dược rất muốn nói, thầy muốn mắng thì cứ mắng bọn em đi. Cớ sao thầy lại công khai xử tử bọn em trên micro vậy thầy? (=_=〣)
Giọng thầy vang dội, đủ để người cách xa sân thể dục 3 thước cũng nghe rõ.
Dứt lời không một ai nói chuyện, không khí còn yên tĩnh hơn vừa rồi.
Thầy hiệu trưởng không có ý định buông tha cho hai người, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-ngot-thuoc-ngot/251419/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.