Bất kỳ ai đã thành danh đều sẽ không tránh khỏi bận rộn, đều sẽ lơ là luyện kiếm, ngay cả Tiêu Tây Lâu cũng không phải ngoại lệ.
Tiêu Tây Lâu vô cùng đồng cảm, ông hiểu rất rõ những gì người anh em của mình vừa nói. Nếu như bây giờ Tiêu Đông Quảng muốn tranh chức chưởng môn Hoán Hoa kiếm phái, Tiêu Tây Lâu được xếp vào một trong Thất đại danh kiếm cũng tuyệt không phải là đối thủ.
Có thể thấy cái giá phải trả để thành danh lớn đến thế nào. Tiêu Đông Quảng từ bỏ danh vọng, lại chuyên tâm cần cù luyện kiếm suốt hai mươi năm.
Tiêu Tây Lâu hi vọng người con út của mình có thể hiểu được đạo lý này: Bất kỳ thiên tài nào cũng đều bước ra từ trong vô số khổ luyện. Ông đã để ý thấy Tiêu Thu Thủy đang ôm tâm tình quang vinh, phấn khích để chờ đợi trận đại chiến ập tới.
Lúc này Tiêu Đông Quảng không tiếp tục nói nữa, chậm rãi rút kiếm ra.
Kiếm của ông ta nằm trong cán chổi.
Đó là một thanh kiếm gãy, chẳng tỏa sáng, có vết nứt, giống như một cành tùng cổ.
Thế nhưng khi kiếm rút ra lại khiến cho Chuyên Chư kiếm trên tay Tân Hổ Khâu tỏa ánh đỏ.
Kiếm cũng có tình cảm?
Chẳng lẽ cả kiếm cũng biết, anh hùng trọng anh hùng?
Tiêu Đông Quảng rút kiếm ra, lại rất cẩn thận đặt chổi xuống trước mặt, cách người chưa tới một thước.
Ông đặt chổi xuống cũng chăm chú như lúc ông quét dọn.
Chăm chú như đang tiến hành một sự nghiệp vĩ đại và cao quý, không thể để kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-ma-hoang-ha-than-chau-ky-hiep/44018/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.