Khi Lục Thủ Nghiễm nghe thấy điều này, nét mặt anh cứng lại một chút, có phần bất ngờ nhìn Sơ Vãn: "Chưa biết được."
Nghe câu trả lời của anh, Sơ Vãn hiểu rõ anh chỉ đáp cho có lệ mà không muốn nói nhiều, nhưng thực ra nếu xét về mặt thời gian, có lẽ cũng sắp đến thời điểm anh kết hôn.
Lúc này, Sơ Vãn đành ngừng nói: "Chú Bảy, vậy cháu vào nhà ông nội Lục trước, tại cháu với anh Chín chuẩn bị đi xem biểu diễn nghệ thuật ạ."
Lục Thủ Nghiễm gật đầu: "Cháu đi đi, tôi còn một ít việc phải làm, sẽ vào nhà sau."
Sau khi nói lời tạm biệt với Lục Thủ Nghiễm, Sơ Vãn một mình đi vào trong sân nhà của ông Lục, nhưng cô vẫn mãi suy nghĩ về Tôn Tuyết Gia mà Lục Thủ Nghiễm sẽ kết hôn trong tương lai.
Trên thực tế, Lục Thủ Nghiễm ở kiếp trước có một sự nghiệp thuận buồm xuôi gió. Khi ấy anh cũng chỉ mới bốn mươi tuổi, nhưng đối với một người đàn ông mà nói, anh đã bước vào thời kỳ đỉnh cao, trở thành một người đàn ông cao lớn và mạnh mẽ, vượt xa tầm với của người bình thường. Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đối với vị trí mà anh đạt được thì chỉ có thể là từ trong tưởng tượng đi ra.
Nhưng đáng tiếc thay, hôn nhân của anh thật sự rất bất hạnh, là cái loại bất hạnh mà tất cả đàn ông không khỏi đồng tình thay.
Theo những gì Sơ Vãn nhớ, Tôn Tuyết Gia được một người bạn của ông Lục giới thiệu cho anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-hoi-chu-ruot-cua-chong-cu/3272029/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.