Dịch bởi: baby laby
**********
Mọi lần lên thành phố cũng không dễ dàng, lần này vừa lên còn muốn ở lại mấy ngày, cô cần cố gắng kiếm ít tiền, nhưng muốn kiếm được tiền thì cũng cần có vốn.
Với chín tệ sáu trong tay, cô cũng lâm vào cảnh eo hẹp. Dù có thể ở nhờ nhà bạn nhưng vẫn phải ăn uống, ít nhất cũng phải mua đồ cho người bạn của mình.
Bây giờ Lục Thủ Nghiễm đưa thêm mười nhân dân tệ, cô tuy xấu hổ không dám nhận nhưng cô cảm thấy mình vẫn rất cần đến nó, nên bèn nửa chối nửa nhận.
Sau này kiếm được tiền, đành tìm cách trả lại cho anh sau vậy.
Cô nhét mười nhân dân tệ vừa nhận vào túi áo khoác đang chứa mấy đồng xu của mình, sau đó một lần nữa quấn chặt chiếc áo khoác độn bông, chậm rãi đi đến chợ trời Phan Gia.
Trong những khoảng thời gian đầu, Phan Gia thực chất chỉ là một chợ đồ cũ. Cũng là một chợ ma nổi tiếng, tức chỉ buôn bán vào ban đêm. Khách đến đây thường là dân nghèo cầm đá lửa, hoặc những người giàu có cầm theo đèn lồng.
Khi đó, những người lớn tuổi ở Bắc Kinh, cả nhà sống đây mai đó không ổn định, cuộc sống ngày càng sa sút, bản thân họ cũng không đành lòng mất đi cơ hội tốt nhất. Nên họ mới chọn đến loại chợ ma nửa đêm mở ra này, đương nhiên ghé đến còn có Bát cường liên quân. Sau khi Trung Quốc chiến thắng quân xâm lược, những thứ không rõ ràng đều được buôn bán ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-hoi-chu-ruot-cua-chong-cu/3272023/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.