Trải qua thời gian một đêm, Tiền Hàng đã hiểu rõ cái gì gọi là nhân lưu hữu dư địa thoại biệt thuyết mãn*. Tối qua anh lại bị yêu tinh Nguyễn Văn Hách dắt mũi dẫn đi, với cái thân thể bệnh nặng vừa khỏi của anh làm một lần là đã đủ, thế mà tối qua lại làm đến ba lần, thật sự là đã dùng hết chút xíu tinh khí mà anh dưỡng gần đây.
[*nhân lưu hữu dư địa thoại biệt thuyết mãn: chuyện không thể nói chắc chắn 100%]
Nguyễn Văn Hách ngủ dậy nhìn Tiền Hàng đang ngồi bên giường, ôm lấy eo anh sáp qua, “Đại đường lang, em không bao giờ nói anh không lên nữa, anh là cái này.”
Tiền Hàng liếc nhìn ngón cái dựng thẳng của cậu, chụp một phát lên đỉnh đầu Nguyễn Văn Hách đẩy cậu ra, “Trước đây tôi đã từng nói rồi, mỗi tuần không được nhiều hơn ba lần, mỗi lần không thể hai phát, vậy nên tuần này dùng hết rồi, tuần sau tiếp tục.”
“Hả, đừng mà, đường lang ~” Nguyễn Văn Hách làm nũng, âm thanh ngọt nị chứa lượng đường quá mức.
“Kêu anh trai cũng không được, mặc quần áo vào chuẩn bị ăn cơm.” Tiền Hàng vào nhà bếp làm điểm tâm, trong nhà nuôi một con yêu tinh hút tinh khí người bộ dễ lắm sao.
Nguyễn Văn Hách hừ một tiếng, cậu cũng không tin sói không ăn mặn. Tiền Hàng bận rộn làm cơm, Nguyễn Văn Hách đi rửa mặt, hai người ăn xong đến bệnh viện.
Có thể là gần đến cuối năm, công việc ở bệnh viện cũng bắt đầu nhiều lên, người thân đến thăm bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-biet-dinh/1873521/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.