Tháng sáu mùa hoa phượng nở, trong buổi lễ tốt nghiệptrang trọng, một tay Dương Kỳ Phong cầm bó hoa, một tay dắt bạn gái Lê PhứcMạn, hai người như siêu sao, thu hút vô số ánh mắt ngưỡng mộ, máy ảnh bốn phíakhông ngừng nháy.
Trường cấp III, học tỷ tốt nghiệp, đàn em năm nhất nămhai, đứng xem buổi lễ, phụ trách vỗ tay reo hò, Hà Tân Vũ và bạn học ngồi hàngdài bên dưới, như đang xem kịch, cô hợp làm khán giả, không thích hợp làm diễnviên chính.
Sở trường của Ngô Tuyết Yến là chụp rất nhiều ảnh, lạicảm thán: “Đội trưởng và học tỷ quá xứng đôi, tuy mình ghen tỵ lắm nha, nhưngcũng chịu vậy.”
“Đúng vậy.” Hà Tân Vũ cũng đồng cảm, nhìn Dương KỳPhong và Lê Phức Mạn đứng chung, dù là ai cũng phải khâm phục khẩu phục, khôngai có thể đẹp đôi như bọn họ, giống câu chuyện cổ tích ngoài đời, quá đẹp.
Về gian tình của cô và Dương Kỳ Phong, nên dừng lạithôi, chờ anh lên đại học, sẽ càng có nhiều hoạt động hơn, nhiều thách thứchơn, anh còn muốn phát triển tương lai, không nên làm những chuyện vô vị nàynữa.
Mấy ngày nay, mỗi lần hẹn hò, cô coi nó là hồi ức đểcất giữ, mặc dù không lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng cũng là ấn ký sâu nhất.
“Em muốn ra khỏi đội bóng.” Hà Tân Vũ đã quyết, côphải vĩnh biệt hoàn toàn.
Ngô Tuyết Yến gật đầu đồng ý. “Ừ. Học trưởng Dương KỳPhong cũng đi rồi, không còn gì hay nữa cả.”
Hà Tân Vũ hiểu, giờ chẳng ai cản cô nữa, chờ qua kỳnghỉ hè, sẽ có nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-yeu-em/2127325/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.