Cô bước vào tất cả mọi người ai ai cũng quay lại nhìn
" nhânviênmớixinhnha " mộtđámcontraisúmlạibànrabànvô
Cô thấy ngại nễn đi nhanh lại chổ thư ký
- Cho tôi hỏi phòng tuyển nhân viên ở đâu vậy? - người thư ký ngước đầu lên nhìn tươi cười bảo
- Đi thẳng quẹo phải ạ - nghe vật cô mỉm cười rồi đi
Ngồi trước phòng chờ bàn tay bàn chân cô lạnh tanh cứ đứng lên ngồi xuống chờ đến số báo danh cuả mình
104' 105' 106 vào - người đàn ông trên tay cầm sắp hồ sơ nói. Cô nghe vậy bước vào ngồi vào chiếc ghế
.Gương mặt cô hơi khôm xuống
- 104 ngước mặt lên - giọng nói cuả người Phó giám đốc khiến cô hơi giẫt mình trước mặt cô có bốn người nhưng có một người vẫn chưa chịu quay ghế lại
- 104 nghe hỏi tại sao lại nghĩ việc ở công ty cũ? - Phó giám đốc hói
- Dạ tại vì tôi nghĩ mình có thực lực tại sao phải làm ở nơi nhỏ bé tôi muốn thử sức mình - cô gành gọt trả lời
- Thế cô học bên ngành nào? - đến lược trưởng phòng thiết kế hỏi
- Dạ thư ký - cô cười
Không biết vì sao cái người ngồi trên chiếc ghế đó xoay lại gương mặt hoàn mĩ xuất hiện cô nhìn mà lo sợ.Trời ơi sao số cô xui thế này gặp ngay người này cố kìm chế lại
- Có chồng chưa - hắn quan sát nó một lúc rồi hỏi giọng nói lạnh như băng
- Có nhưng đã ly dị rồi - nó nghiến răng trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-xa-anh-nua-nhe/1872765/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.