Đúng như lời hắn nói ngày nó tháo băng ra hắn liền để nó đi. Nó ngồi xuống giường nhìn cảnh vật trong ngôi nhà này vì ii mở băng nên Tuyết Nhi không cho nó thu dọn đồ đạc
- Này Hy Tranh có cần lấy thứ này không - Tuyết Nhi đưa chiếc vòng tay lên cho nó .Nó cười chiếc vòng này là do hắn tặng nó có nên lấy đi không suy nghĩ một hồi nó quyết định không lất khi đi tới cửa nó quay lại chợt nhớ ra điều gì đi lạ trước bàn trang điểm đặt chiếc nhẫn xuống
- Mình đi -nó nói
Khi đi xuống lầu đã thấy tất cả mọi đứng trước cửa Băng Tâm và mẹ cuả Băng Tâm cũng có nhưng sao không thấy hắn vậy.Đi xuống dưới nhà nó ôm một người mội cái ai cũng khóc
- Hy Tranh con đừng đi có được không - Bà quản gia nghẹn ngào nói
- Con xin lỗi - nó chỉ biết nó từ xin lỗi thôi nếu nó ở lại sẽ gây nhiều phiền toái cho hắn không bằng giải thoát cho nhau,
- Bác cho gửi lời xin lỗi với anh ấy - nó nói rồi đi theo Tuyết Nhi nó và cô đi lên chiếc xe taxi trước những cặp mắt rưng lệ
Hắn ở trên lầu nhìn xuống mà lòng đau như thắt ,thật sự hắn không đủ cam đảm để đối diện nó hắn sợ nếu hắn nhìn nó có khi hắn lại không cho nó đi.
Sáunăm sau
Từ ngày nó đi hắn lao đầu vào công việc trong ngôi biệt thự cuả hắn cũng chẳn còn tiếng cười nữa,năm năm nay thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-xa-anh-nua-nhe/1872764/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.