Tô Lạc cầm danh sách khách mời tham gia buổi đấu giá, cẩn thận kiểmtra lại lần cuối. Điện thoại đổ chuông, cô chau mày, liếc qua màn hình,mặc kệ nó kêu mà không bắt máy.
Tiểu Tần ở bên cạnh lên tiếng: “Trời ơi, cô mau nghe máy đi! Dù làTrư Bát Giới đi chăng nữa, nể tình anh ta gọi nhiều như vậy, cô cũng nên nhận một lần đi chứ! Chị nghe mà phiền chết đi được!”
“Ông ta mà là Trư Bát Giới thì tốt rồi.”
“Không phải Trư Bát Giới thì là ai? Đường Tăng, Sa hòa thượng hay Ngưu Ma Vương?”
“Là Ngọc Hoàng Đại đế. Điện thoại của Hồ Tổng, chính là người hôm nay nhận lời mua toàn bộ chỗ đồ quyên tặng ấy.”
“Thật sao? Vậy mà cô còn không bắt máy? Bảo ông ta niệm chú hóa côthành tiên, không cần làm công việc mệt nhọc này nữa, bảy giờ tối vẫncòn ôm bụng đói ở cơ quan làm thêm.”
Tô Lạc cười cười. “Ăn ít có thể giảm cân mà.”
Cô vừa dứt lời, điện thoại cũng ngừng reo. Tiểu Tần cất giọng bi ai:“Ngọc Hoàng Đại đế đau rồi, đêm nay chắc trời sẽ đổ mưa lớn cho mà xem.”
Ai ngờ chưa đầy hai phút sau, Thư ký Dụ cầm điện thoại chạy vào vănphòng, nói lớn: “Tô Lạc, Hồ Tổng gọi rất nhiều cuộc mà cô không bắt máy.
Anh ta có chuyện muốn tìm cô, mau nghe đi!”
Nói xong, ông ta đưa điện thoại cho Tô Lạc.
Tô Lạc chưa kịp từ chối thì từ trong ống nghe đã vang lên giọng nóicủa Hồ Tổng: “Tiểu Tô à, cô không nể mặt tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-voi-noi-loi-yeu/2351376/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.