Quách Thiển Thiển giấu ngón tay vào trong chiếc túi xách đang đeo trên người, ngẩng cao đầu. Cô nghĩ, nhìn thì nhìn, dù sao giữa họ cũng cách cả biển người, có đeo thêm đôi kính cận hai trăm đi ốp thì cũng chẳng thể nhìnrõ khuôn mặt đang mỉm cười của Đường Minh Hồng.
Thế nên, một lẽđương nhiên, cô chẳng nhìn thấy gì, khi đang loay hoay giữa đám đông náo nhiệt thì cô bị một cánh tay kéo đi khiến cả người dúi dụi về phíatrước. Đường Minh Hồng đứng trên sân khấu đột nhiên dừng ngón tay đangxoay đĩa nhạc, viền mắt anh vằn đỏ, điệu nhạc bắt đầu trở nên lộn xộntrong ánh sáng lung linh muôn màu.
Nhìn từ xa, Đường Minh Hồngthấy hai khuôn mặt giống hệt nhau trong đám đông, có phải anh bị hoa mắt không? Cặp mắt đen thẫm của anh từ từ cụp xuống, không hề do dự, anhnhảy phắt từ trên sân khấu xuống.
Đương nhiên, Quách Thiển Thiểnđang trong trạng thái mơ hồ nên không biết được tất cả những việc này.Cô chỉ biết người con gái đứng trước mặt cô đang ra sức kéo tay cô, cảmgiác mong mỏi sự bình yên xâm chiếm toàn thân. Người ấy kéo tay cô chạyrất nhanh, sải những bước dài, cô theo không kịp nên có phần lảo đảo. Có điều họ không đi xa, chỉ ra khỏi quán bar, rẽ ngoặt hai lần là dừnglại.
“Lâu lắm rồi không gặp.” Lâm Thâm Thâm cuối cùng cũng lêntiếng, kèm theo vẻ mặt khá tức giận, vì trên đường chạy đến đây, móngtay của Quách Thiển Thiển để lại trên cánh tay cô vô số vết lằn đỏ. Lúcbuông tay em gái ra, cô cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-treo-dau-thuong-truoc-cua/2782008/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.