Cô ta là nhân viên của anh, chuyện cô thường rủ anh ăn cơm trưa cũng trở nên thường tình, nhưng hôm nay tại sao lại từ chối cô ta.
Cảm giác chuyện gì đó đáng bất lợi với mình cô ta liền lo lắng.
Biết được hôm nay cô đi ăn cùng khách hàng tại nhà hàng S Đỗ Thu Minh liền làm nũng với anh bắt anh phải đi.
Thuận theo ý cô ta, Hàn Vũ Thần đi đến ngồi vào bàn trước cửa kính. Đúng lúc cô cùng khách hàng bàn bạc xong liền nhìn thấy anh và cô ta đang thân mật ăn trưa tim cô như bị khứa thêm một dao thật sâu nữa, đau tận tâm can.
Giả vờ như bất ngờ nhìn thấy cô, cô ta liền đứng lên gọi.
- Tống Thanh Hà, cô cũng đến đây sao? Trùng hợp thật.
Thấy cô đang ở đây anh như chột dạ.
- Tôi vừa gặp khách hàng.
Cô cũng mỉm cười giao tiếp với cô ta như lẽ thường tình.
Loading...
- Vậy thì cùng ăn đi, tôi và Vũ Thần cũng vừa mới đến.
Nghe cô ta gọi tên anh một cách thân mật như cô ta mới là vợ anh còn cô là bạn, vậy thật nực cười.
Từ đầu đến cuối anh chỉ nhìn biểu tình của cô nhưng không thể hiểu cô đang nghĩ gì. Anh kéo ghế kế bên mình cho cô ngồi. Cô cũng thuận ý mà ngồi vào.
- Thuận lợi chứ?
Anh nhẹ nhàng hỏi cô.
- Ừ, cùng gọi là thuận lợi.
- Ừ.
Sau khi đồ ăn đã được mang ra hết cô ta tự nhiên mà gắp thức ăn vào chén cho anh.
- Lúc trước anh rất thích muốn này em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-to-ra-manh-me-voi-anh/1505926/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.