Chương trước
Chương sau
Hôn lễ của cả hai được diễn ra vào ba tháng sau đó, vô cùng long trọng và hoành tráng, chẳng hề thua kém với vị thiếu gia nào cả.

Ngày khoác trên người chiếc váy cưới, Lạc Yến Dung cảm thấy như duyên trời sắp đặt, vốn dĩ nếu cô không tình cờ nhìn thấy được quyền nhật ký của mẹ mình, không nung nấu ý định trả thù thì cô sẽ chẳng về thành phố X sinh sống, và khi cô đi cũng nghĩ có ngày quay lại Anh.

Ngày nhìn thấy Yến Dung mặc váy cưới, Quách Quân Hựu thực sự vui sướng, hạnh phúc trong lòng, cảm thấy những dụng tâm mình bỏ ra được đền đáp xứng đáng.

Sau hôn lễ của cả hai tám ngày, Vạn Y Quỳnh chính thức hạ sinh bé gái đầu lòng cho La Thiên Trụ, là kết quả của một tình yêu thật đẹp.

Thể là hôm nay khi Quách Quân Hựu đi làm trở về, Lạc Yến Dung đã kéo anh đến bệnh viện thăm hai mẹ con cô ấy.

" Bế đi cho quen dần, lúc nãy Y Quỳnh cũng lộng cộng lắm, có ai lần đầu tiên mà thuần phục đâu chứ. "

Bà Quách Tịch chỉ dạy Lạc Yến Dung cách ằm ' bối bối ", cô đã từ chối nhiều lần sợ bé con sẽ đau, nhưng bà ấy cứ thúc ép cô bế miết.

" Ôi đáng yêu quá đi mất ~"

Lạc Yến Dung cười không khép được miệng, đưa tay vuốt vuốt vào khuôn mặt của bé con, tự dưng cảm thấy thèm muốn cảm giác được làm mẹ vô cùng.

Nghe thể, bà Quách Tịch lại nói:

" Thích vậy thì hai đứa sinh đi, cũng đã tổ chức hôn lễ xong xuôi."

Lạc Yến Dung tủm tỉm nhìn qua Quách Quân Hựu đang ngồi ở sofa nói chuyện với La Thiên Trụ, nét mặt cả hai căng thẳng hoàn toàn khác với ba người phụ nữ ở đây.

" Hôm đó cậu làm sợ thật đấy, cứ tưởng sẽ giết chết Trịnh Khiêm. "

Quách Quân Hựu thở dài lên tiếng:

" Thực sự khi đụng vào Quách Thị thì không đường nào cứu nổi, đó là sản nghiệp của ông bà, đuổi ra khỏi nhà vẫn còn quá nhẹ. "

" Thế chị Hạ Đan như nào? Nghĩ cũng tội, mới sinh được hơn bốn tháng. "



" Buồn lắm, đang sợ bị trầm cảm sau sinh. "

Phải, vốn dĩ Quách Triển Hoằng đã có nghi ngờ Trịnh Khiêm là kẻ nội gián, tuy bề ngoài bình thường nhưng đang ngấm ngầm điều tra, âm thầm dụ dỗ cho anh ta mắc bẫy. Và một tuần trước, mọi thứ đã rõ ràng, Trịnh Khiêm cấu kết với chủ tịch tập đoàn Thương Thị hồng lật đồ Quách Thị.

Và khi biết được, ông Quách Sâm vô cùng nổi giận, đuổi Trịnh Khiêm ra khỏi nhà, bảo rằng nếu Quách Hạ Đan đi theo thì sẽ cắt đứt mối quan hệ, không được bước chân vào Quách Gia dù chỉ nửa bước.

" Vậy việc chị dâu từng thấy Trịnh Khiêm thân mật với cô thư ký gì đó thì sao? Có điều tra chưa? "

"Trịnh Khiêm đang ở đó đấy, nếu là mối quan hệ bình thường thì có chung sống cùng nhau hay không."

Chín giờ tối, cả hai trở về nhà nghỉ ngơi để sáng mai đi Indonesia hưởng tuần trăng mật. Tắm rửa, tẩy trang, chăm sóc da xong xuôi, Lạc Yến Dung vào phòng trang phục sắp xếp quần áo và vật dụng cá nhân bỏ vào vali, chọn lựa cần thận do biết sẽ chụp ảnh rất nhiều.

" Đề anh làm cho."

Quách Quân Hựu vừa thay đồ xong lập tức tìm Lạc Yến Dung phụ giúp, vốn dĩ ở nhà và đặc biệt là buổi tối thì anh ăn mặc rất đơn giản, chỉ một chiếc quần short ngắn.

" Quân Hưu!"

"Hửm, gì em?

Lạc Yến Dung nhõng nhẽo nũng nịu ôm lấy cổ Quách Quân Hựu, ngã người vào trên tấm lưng to lớn vững vàng của anh khi anh đang ngồi xổm cuộn lại quần áo, leo chèo trên người rồi nghịch ngợm lắc lư cơ thể, thích thú mà bật cười khúc khích như trẻ con.

"Ngã đó!"

"Anh ơi, hay là tranh thủ lần đi hưởng tuần trăng mật này chúng ta sản xuất một bảo bối đi, bà hai bên hối thúc em quá ~"

"Em sẵn sàng chưa đấy, vẫn còn nghịch ngợm quá, ' hoàng hậu' với ' công chúa' hơn thua nhau thì anh bỏ nhà đi đấy, anh không thể phân xử."

Lạc Yến Dung bật cười thành tiếng, tà tứ cọ cọ khuôn mặt vào khuôn mặt của anh, chu môi hôn ' chụt chụt' thể hiện tình cảm của mình, hỏi:



" Thế lỡ sinh ra hoàng tử thì sao?"

"Thì hoàng hậu thắng, hoàng tử úp mặt vào tường chịu phạt! "

"Anh không cần biết luôn sao?"

" Cần gì biết, hoàng hậu em luôn đúng mà, anh còn thua huống chi là nó chứ! "

Và rồi, cả hai cùng nhau bật cười, thực sự vui vẻ khi chung sống với người có cùng ' tần số. Quách Quân Hựu tuy vô cùng nghiêm túc nhưng không phải việc gì cũng thế, đặc biệt được Lạc Yến Dung ' chăm sóc' nên hiện tại đã rất mặn mà.

"Chúng ta mãi như thế này anh nhé, không ai đúng cũng không ai sai hết, tự dưng em thấy sợ lắm! "

"Em sợ gì?"

"Sợ mất hạnh phúc này, sợ không còn được anh nuông chiều như bây giờ,..."

Quách Quân Hựu nâng cánh tay lên, dứt khoát vỗ yêu vào vầng trán của Lạc Yến Dung, sau âu yếm vuốt ve cưng

nung khuon mat nho nhan xinh xan, noi:

"Ngốc quá ~"

Sau đó, anh lại nói:

"Anh yêu em, yêu em rất nhiều!"

Lạc Yến Dung mỉm cười rạng rỡ đắm chìm trong sự ngọt ngào, đôi mắt lấp lánh ngập tràn hạnh phúc trong tim.

Tuy lúc kết hôn rất chớp nhoáng, mơ hồ, nhưng kết quả đáng để ao ước, chẳng có gì hối hận cho mai sau...

"Em cũng yêu anh rất nhiều!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.