Chương trước
Chương sau
Sau đó, cả hai lên giường ôm ấp lẫn nhau sau hơn ngày hai ' chiến tranh lạnh, lần đầu tiên lâu nhất. Thực ra thì đối với Quách Quân Hựu, lời nói của Lạc Yến Dung đáng tin hơn hắn.

"Em nói thật đó, trên đầu của chị anh chắc chắn bị cắm ít nhất hai cái sừng. Nhưng mà bây giờ em không muốn liên quan tới nữa đâu, Trịnh Khiêm có ngủ với Vãn Khả đó trước mặt của em thì em cũng không nói."

Chỉ là Quách Quân Hựu cứ trẩm ngâm suy nghĩ, đúng hơn đang nghĩ đến cuộc trò chuyện giữa anh và Quách Triền Hoằng khi nãy. Luyên thuyên nói mãi nhưng không được đối phương trả lời, Yến Dung hờn dỗi ngẩng mặt nhìn lên, gắt gỏng hỏi:

" Rốt cuộc anh có tin em không vậy?"

"Tin mà ~ Ừ, bà đang buồn chuyện chúng ta, tối mai vợ chồng mình về Quách gia chơi. "

" 0."

Lạc Yến Dung tiếp tục nằm xuống gối đầu trên ngực của Quách Quân Hựu, bàn tay mon mem chui vào trong áo sờ soạng cơ bụng, giọng điệu hờn dổi tiếp tục lên tiếng:

" Có mấy lần anh đi công tác với đồng nghiệp nữ đang độc thân, người ta ở nhà ghen muốn chết luôn vậy đó, mất ăn mất ngủ, gọi video call liên tục không thấy sao hửm? Vậy mà nghĩ không yêu anh, em rảnh lắm hay sao?"

Khóe môi Quách Quân Hựu khẽ nhếch, bàn tay to lớn ấm áp ấy vẫn liên tục xoa xoa bả vai noãn nà của Yến Dung, sau đó cúi xuống hôn vào đỉnh đầu hít hà mùi hương từ mái tóc thơm mượt, lên tiếng:

" Anh sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với em, tương tự như ba anh đã làm với mẹ em. Thực sự thì ông ấy biết sai rồi, nhưng lại không có cơ hội để chuộc lại lỗi lầm, ông ấy dắn vặt trong lương tâm nhiều lắm.

- Ừ thì lúc anh sáu tuổi, ông ấy từng ngoại tình với một nhân viên trong tập đoàn. Cách đây hơn một năm, ông ấy bảo với anh rằng người phụ nữ đó giống với người ông yêu rất sâu nặng thời còn trẻ. Yến Dung, em có tin không, ông ấy vẫn còn rất yêu mẹ Nhiễm. "

Lạc Yến Dung cười lạnh một cái, chẳng gật đầu hay lắc đầu, vốn nhớ đến cuộc trò chuyện giữa cô và ông Quách Sâm ở phần mộ của mẹ cô năm trước, nhàn nhạt lên tiếng:

"Có những tổn thương dù vẫn còn rất yêu đối phương nhưng không thể tha thứ. Nếu em là mẹ, em cũng sẽ làm như vậy. Đồng nghĩa với việc, nếu anh ngoại tình, anh sẽ mất em! "

"Tin anh đi, anh không bao giờ làm như thế đâu, anh biết điều gì quan trọng nhất. "



Lạc Yến Dung khe khẽ bĩu môi, mò lên nhũ hoa nhỏ xíu của anh mân mê, ừ thì cô cũng có sở thích, bởi vậy khi ngủ anh không bao giờ mặc áo.

"Tin đàn ông các anh có ngày khóc mù mắt, trái tim tan nát. "

Quách Quân Hựu bật cười, bàn tay đưa lên nựng yêu khuôn mặt, sau đó lật người nằm đè lên người Lạc Yến Dung rồi dứt khoát cởi ra chiếc áo thun, hành động thể hiện ham muốn quá rõ ràng.

"Thử tin anh một lần đi, một lần thôi, sẽ không khiến em thất vọng đâu."

Khuôn miệng Lạc Yến Dung chúm chím, đau lòng mấy hôm nay đã được chữa lành bằng sự ngọt ngào. Thế nhưng, khi Quách Quân Hựu vừa cúi xuống hôn cô thì bỗng dưng cô đặt tay vào vai anh ngăn lại, lên tiếng:

"Anh muốn sinh con vậy thì thả tự nhiên đi, nhưng phải giúp em chăm con đấy, em mệt em cáu thì anh đừng có than trách. "

Quách Quân Hựu mỉm cười lưu manh, đưa tay kéo ra ngăn tủ ở cạnh đầu giường, vừa lấy ra hộp ' áo mưa' vừa lên tiếng:

"Tự nhiên anh thấy thời điểm này chưa thích hợp lắm, vài năm nữa rồi sinh cũng được, anh bắn một phát là trúng liền nên không gấp. "

Yến Dung lập tức ngờ nghệch, chớp chớp mi mắt liên tục vốn đang không hiểu suy nghĩ của đối phương.

Rõ ràng giận cô vì cô chưa muốn sinh con, bây giờ cô đồng ý thì anh bảo vài năm, rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy

chu?

" Định sẽ dùng đứa bé buộc em bên mình, nhưng mà xem ra em ' không thể' bỏ anh nên thôi từ từ, vài năm nữa

cung chua muin, anh con khoe lam! "

Lạc Yến Dung bất ngờ trợn mắt, ba chữ ' không thể bỏ' của anh giống như cô rất lụy anh vậy.



Không hề nhé!

"Bây giờ anh thử chọc giận em đi, xem em có ' đá' anh không!"

Quách Quân Hựu cười cười, nét mặt như đang khinh thường và thách thức đối phương, hỏi lại:

" Làm được không đấy? "

Lạc Yến Dung nổi giận lập tức vung chân ' đá' ngay vào hạ bộ của Quách Quân Hựu, khiến sắc mắt anh ngay tức khắc thay đổi, nhăn nhó ngã lăn xuống giường bụm lấy trông rất đau đớn, nặng nhọc cất tiếng:

" Chết rồi Yến Dung ơi, em tự hủy món ăn của em hả? Nó liệt thì lấy gì em sử dụng?"

Thấy có vẻ nghiêm trọng, cộng thêm sự hăm dọa ấy, Lạc Yến Dung ' hối hận' bật người ngồi dậy, khẩn trương nhìn Quách Quân Hựu rồi tiền xuống hạ thân quá đổi quen thuộc với cô, gấp gáp đưa tay tụt xuống chiếc quần short anh kiểm tra, nâng niu sờ vuốt vật tượng trung của đàn ông.

" Liệt thật hả? Em đạp cũng đâu có mạnh lắm! Phải làm sao bây giờ? Ể, ê, nó nóng với cứng quá này, có sao không vậy Quân Hựu? Hay đi bệnh viện đi. "

Ừ thì cô thấy lo quá!

Quách Quân Hựu không nhịn nổi, lập tức phì cười nhướn mày trêu chọc Yến Dung, sau đó nói:

"May quá nó còn lên được ~"

Lạc Yến Dung tức giận buông ra, dùng sức đấm vào phần bụng cứng rắn của anh, gắt gỏng nói:

" Liệt đi, em sẽ lấy chồng khác đá anh! "

" Không có thằng đàn ông nào làm em đủ thỏa mãn như anh đâu, cục cưng bé nhỏ à! "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.