Tám giờ tối, ông Quách cùng Quách Quân Hựu ra khuôn viên biệt thự trò chuyện sau sự việc căng thẳng khi nãy, cả hai nhâm nhi tách cafe thơm ngon thay vì rượu vang, tuy ông Quách từng khiến anh thất vọng nhưng ông là người hiểu và tôn trọng anh nhất.
“ Quân Hựu à, có phải con rất trách ba? ”
“ Việc ba từng phản bội mẹ sao? ”
“ Tất cả mọi việc! Ba đã làm con buồn phải không? ”
Quách Quân Hựu nâng tách cafe lên miệng nhấp một ngụm nhỏ rồi chậm rãi nuốt xuống, đôi mắt dao động chẳng biết trả lời sau cho hợp lý. Thấy thế, ông Quách Sâm lại nói:
“ Con cứ thoải mái đi, hãy xem ba như bạn của con. ”
Và rồi, Quách Quân Hựu thành thật gật đầu, lên tiếng:
“ Con từng ao ước gia đình mình giống như gia đình bác hai và cô út, ba mẹ hạnh phúc, êm ấm, vui vẻ... ”
Hốc mắt ông Quách Sâm đỏ hoe, cúi đầu không dám ngẩng nhìn. Có được người con trai ưu tú, tài giỏi, sự nghiệp không hề thua kém với bất kỳ người nào đồng trang lứa, đó là điều ông vừa thấy hãnh diện vừa thấy hổ thẹn với anh, khi ông là người ba chẳng ra gì, đến cho con một gia đình hạnh phúc cũng không được.
“ Con yêu cô gái đó hả? ”
“ Tụi con mới gặp nhau gần đây thôi, vẫn chưa xác định được điều gì ở tương lai, nhưng con thích cô ấy. ”
“ Thú nhận với con, lúc trẻ ba yêu một cô gái rất sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-tinh-thay-doi-em/3717560/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.