Vân Phương nghiêng đầu nhìn thoáng ra ngoài cửa: "Cậu có nghe thấy tiếng trẻ con khóc không?"
"Chắc nghe lầm thôi, đồng chí Triệu Tiểu Tiểu còn nằm trong lồng giữ nhiệt chưa ra kia kìa." Hoàng Sơ ôm điện thoại đầu cũng không ngẩng lên nói: "Hơn nửa tiếng đồng hồ rồi đó hai người bạn của hai đứa sao còn chưa đến?"
Dịch Trần Lương dọn rác trên bàn, ngước đầu nhìn đồng hồ: "Tôi nhớ bên đó chỉ một có cái hẻm, chẳng lẽ đi nhầm đường?"
Vân Phương không biết vì sao đột nhiên trong lòng thấy bất an, cảm giác hình như có chuyện gì xảy ra.
Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, Vân Phương nhìn thoáng qua dãy số lạ trên điện thoại, ấn nhận cuộc gọi.
"Xin chào?"
"Vân Phương, tôi là Tô Thanh Bách." Giọng nói đối phương có chút biến dạng: "Có thể nói Thường Tử Kỳ nghe máy được không?"
Vân Phương nhăn mày lại: "Thường Tử Kỳ không ở chỗ tôi."
Anh không biết Tô Thanh Bách vậy mà quen biết Thường Tử Kỳ.
"Em ấy nói có việc ghé qua cửa hàng của cậu một lúc, tôi đã đợi gần một tiếng, điện thoại em ấy tắt máy." Tô Thanh Bách lời ít ý nhiều khái quát mọi thứ: "Cửa hàng của cậu ở đâu?"
Vân Phương nói ra một địa chỉ.
Tô Thanh Bách mặc một bộ lễ phục giản dị, có vẻ vì gấp gáp nên tóc có chút rối, lúc vào cửa hàng nhìn thẳng về nơi Vân Phương và Dịch Trần Lương đang đứng.
Khoảnh khắc Vân Phương nhìn lên, hình ảnh trước mắt và một hình ảnh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thoi-diem/2912525/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.