Editor: Sunie
**
“Là tớ hiểu lầm Tưởng Lập Hàn nhà cậu, hoàn toàn không giống người bá đạo và hung tàn như cậu nói mà ~” Ở mép giường Dương Đào tâm tình sung sướng hí hoáy với một đống áo tắm kia của cô ấy, thậm chí nhịn không được ngâm nga một bài hát nhỏ.
Sở Mông lại ngồi ở trên giường, tâm tình u ám, thiếu gia lại có thể đồng ý cho cô đi chụp hình áo tắm, thế nhưng, ở thư viện lại nghiêm trang nói loạn, người hiểu phụ nữ lúc nào đẹp nhất chính là đàn ông, nói cách khác, chính là Sở Mông có thể chụp hình áo tắm, nhưng mà người chụp cho cô nhất định phải là hắn.
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, buổi chiều Dương Đào học môn tự chọn sau đó đến tìm Sở Mông ăn bữa tối, thấy Tưởng Lập Hàn cũng ở đây, liền không chút khách khí bắt chẹt hắn với một đống tiêu chuẩn nhất định.
Thời điểm ăn cơm, hai bên tiến hành một cuộc trò chuyện thân thiết hữu nghị, thành công quyết định đem Sở Mông bán đi.
Sở Mông thật sự không nghĩ tới Tưởng Lập Hàn sẽ khác thường như vậy, thiếu chút nữa đã cắn chiếc khăn tay nhỏ ngay tại chỗ ô ô ô.
Cô vẫn còn tưởng niệm đến vị thiếu gia bá đạo kia, người muốn khống chế và chiếm cô làm của riêng.
Dương Đào thấy Tưởng Lập Hàn đáp ứng chụp ảnh sảng khoái như vậy, lại nhất thời lanh mồm lanh miệng, nói ra chuyện lúc ăn cơm trưa Sở Mông đã đáp ứng cô ấy sẽ chụp ảnh.
Sở Mông quả thực là lệ chảy thành sông, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thich-em-nhu-vay/454760/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.