“Ngoài Liên Xuyên đi ra khỏi đó, giọt sương còn có thay đổi nào khác không?” Lưu Đống ngồi trong xe chỉ huy, bên ngoài, người mà gã mang đến đang xây dựng căn cứ, nơi gã đang lui về là trụ sở kho hàng dự phòng mà bộ tác huấn chiếm ngay từ đầu, có không ít vật liệu có thể sử dụng để bảo hộ.
Có điều, nhân số mà gã mang tới đây không ít, thêm vào người Tiêu Lâm mang tới đây, không thể nào bảo hộ được toàn bộ, phòng ngự hiện giờ chỉ có thể đảm bảo an toàn cơ bản của bộ chỉ huy.
EZ chưa sử dụng cũng đều được lưu giữ trong hòm chuyên chở.
Tiêu Lâm không tán đồng điểm này, cho rằng gã đang không màng tới sống chết của những người đó, đến EZ cũng được bảo hộ, người sống lại bị đặt bên ngoài chuẩn bị chịu chết bất cứ lúc nào.
Nhưng trong mắt Lưu Đống, lực lượng vũ trang của chủ thành có sức sát thương không lớn đối với phu dọn đường, quý giá kém xa EZ có thể xé nát phu dọn đường.
“Không có thay đổi gì,” có người ở bên ngoài xe báo cáo với gã, “Khe nứt cũng không gia tăng nữa, Liên Xuyên hẳn đã làm gì đó, quấy nhiễu phu dọn đường, chỉ cần có thể chống đỡ được tiếp, chủ thành có lẽ sẽ được bảo vệ.”
“Vậy thì tiếp theo chính là cuộc chiến giữa chúng ta và liên minh của Trần Phi,” Lưu Đống nói, “Cải tạo vũ khí đã hoàn thành đến đâu rồi?”
“Khoảng một nửa,” Người bên ngoài xe nói, “Hiện tại, cơ bản có thể đối đầu với kẻ lữ hành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thanh/1797125/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.