Xuân Tam đã từng miêu tả rằng khi giọt sương mới vừa xuất hiện, thiết bị do thám mới vừa tiếp cận đã bị hút mạnh vào, Ninh Cốc vẫn còn nhớ rất rõ ràng.
Tuy Liên Xuyên vẫn đang nắm chặt tay cậu, lúc tới gần giọt sương, cậu cũng trở tay lại nắm chặt lấy tay Liên Xuyên, xuất phát từ tình nghĩa, cậu còn duỗi tay ra quơ quơ về phía Cửu Dực, muốn nhân thể nắm luôn lấy tay gã, ngộ nhỡ đi vào xong lại xảy ra vấn đề gì đó, ít nhất cũng sẽ không bị lạc đàn ngay từ đầu.
Nhưng cậu còn chưa kịp túm được Cửu Dực, Cửu Dực đã gạt bay tay cậu đi.
Không biết phân biệt tốt xấu!
Ninh Cốc chưa kịp trợn trừng mắt với gã, ánh sáng từ giọt sương đã bao bọc lấy bọn họ.
Trước mắt lóa lên, cậu cảm thấy có gió thổi.
Gió mạnh, dữ dội như gió ở quỷ thành, thổi cho mặt cậu cũng giật giật, đừng nói tới chuyện hiện giờ ánh sáng quá mạnh, cậu không mở được mắt ra, cho dù có không có ánh sáng đi nữa, thì với gió mạnh như vậy, muốn mở mắt ra cũng chẳng dễ.
Thực ra thì kính bảo hộ vẫn luôn được treo trên thắt lưng cậu, nhưng trong tình cảnh hiện tại, cậu thực sự không dám thò tay xuống lấy, sợ nhỡ tay không cầm chắc, kính bảo hộ sẽ bị một cơn gió cuốn đi.
Ánh sáng mạnh chói mắt từ từ tắt đi.
Nhưng gió lại vẫn không hề suy chuyển, vẫn cứ thổi điên cuồng như cũ, Ninh Cốc thậm chí còn có thể cảm nhận được bọn họ bắt đầu quay cuồng giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thanh/1797117/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.