“Gọi cho nhân viên quản lý.” Trần Phi lao vào phòng điều khiển.
Trong phòng chỉ còn lại mình Xuân Tam cùng với hai nhân viên kỹ thuật trẻ tuổi, những người khác đều đã bỏ trốn, nhân viên kỹ thuật không phải ai cũng đều có xuất thân ở khu A và khu B, cho dù có thủ vững vì chủ thành tới thời khắc cuối cùng, có đường sống cũng chưa chắc đã đổi lấy được.
“Hiện giờ?” Xuân Tam hỏi.
“Nói với nhân viên quản lý,” Trần Phi nói, “Vết nứt đã chĩa thẳng vào khu A, nếu như vẫn tiếp tục áp sát lại, tiến vào khu trung tâm, nơi đầu tiên bị phá hủy sẽ là sở thành vụ.”
Camera theo dõi bên ngoài đã hỏng mất hơn nửa, Xuân Tam ở đây đã không thể nào quan sát được tình hình trên hoang nguyên sắt đen nữa, chỉ biết rằng đã xuất hiện vết nứt thứ ba, cách thời điểm vết nứt đầu tiên xuất hiện, chỉ có ngắn ngủi chưa đầy một tháng.
Lúc nào cũng cảm thấy hủy diệt không rõ tới quá chậm, mỗi một giây đang sống đều chẳng thể sống thỏa thuê, mà đến khi hủy diệt thật sự tới, mới biết được rằng đã chạy tới cuối đường.
“Đã mất liên lạc với nhân viên quản lý rất lâu rồi,” Xuân Tam nói, “Đừng ôm hi vọng.”
“Đừng dùng tin nhắn,” Trần Phi nói, “Dùng tư cách cá nhân của cô, thỉnh cầu cá nhân, gửi tin nhắn thoại, cho tới giờ, cô là người liên lạc thường xuyên nhất với nhân viên quản lý.”
“Vào lúc này, cùng nhân viên quản lý…” Xuân Tam quay đầu lại nhìn gã, “Chơi bài tình cảm?”
“Ai không có tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-thanh/1797100/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.