Nhẫn? Kết hôn? Trần Ương nghĩ nhất định đầu óc mình không tỉnh táo nên phút chốc còn cảm thấy tảng đá yêu quái kia thật lãng mạn.
Ánh sáng lập lòe phát ra từ đom đóm bị hơi nước trong mắt cậu làm nhòe đi, vầng sáng lung linh nhìn rất đẹp.
Nỗi cảm động này chỉ kéo dài tích tắc, một giây sau cậu lập tức hối hận ngay.
"Cậu đừng làm nữa, tôi không chịu nổi đâu......" Nhai Thạch lại bắt đầu làm cậu, cây gậy thô cứng liên tục đâm rút bên trong, Trần Ương không gượng dậy nổi, hệt như con chim biển bị sóng thần nhấn chìm, chỉ có thể phát ra tiếng thút thít từ trong dục vọng, "Rút ra đi, đừng vào sâu quá......"
"Lát nữa sẽ ổn thôi, A Ương đừng sợ."
Nhai Thạch thì thầm an ủi cậu, dây leo cắm bên trong lại tiếp tục rót chất lỏng vào cơ thể cậu làm chỗ kia từ từ nóng lên, tuy vẫn trướng nhưng hình như không còn khó chịu nữa.
Nước mắt đọng trên khuôn mặt ửng hồng của Trần Ương, cậu thở hổn hển muốn nắm dây leo không cho nó vào sâu hơn nhưng nó đột ngột rút ra ngoài.
Không thể nói là đau nhưng ngay khi rút ra, toàn thân cậu như có một dòng điện chạy qua.
Cậu nhịn không được ngửa cằm kêu to một tiếng, eo run lên, quy đầu chảy ra chút chất lỏng trong suốt.
Thật kỳ quái, cậu cảm thấy hơi dễ chịu......
Đây là cảm giác gì chứ...... Thân thể như muốn tan ra ngay tại đây vậy......
Ngón tay cậu cũng run rẩy, đang định vươn ra nắm lấy gì đó thì Nhai Thạch kéo tay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-tang-da-lung-tung/877034/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.