//////////////năm năm sau////////////////////
Trăng lên cao, mọi thứ rơi vào một mảng yên tĩnh, thỉnh thoảng có vài tiếng côn trùng kêu phá vỡ mảnh yên tĩnh đó. Ánh trăng len lói qua những tán cây, chiếu vào một nhánh sông tạo ra từng đợt óng ánh say lòng người. Ánh trăng chiếu lên nửa thân thể lộ ra ngoài mặt nước của một thiếu nữ. Nhìn nàng chỉ sấp sỉ tầm mười năm mười sáu tuổi. Làn da trắng ngần, nhìn vắt ra nước. Mái tóc đen óng xõa tuỳ ý sau lưng. Khuôn mặt thon gọn, đôi mắt to tròn mọng nước nhìn rất đáng yêu nhưng khi nhìn vào đôi mắt đó, một điều làm người ta cảm thấy đáng tiếc cho chủ nhân của nó. Đôi mắt đó làm người ta cảm thấy như là nước mùa đông, lạnh lùng, không có cảm xúc nhưng khi nhìn kĩ người ta lại phát hiện ra một nỗi buồn trong đôi mắt đó. Mày lá liễu càng tô điểm cho dung nhan tuyệt sắc của thiếu nữ.Người đó không khác chính là Phong Nguyệt Băng Băng- cô bé mười một tuổi năm đó.
Đang tận hưởng cảm giác thoải mái do con suối mang lại thì bỗng Băng Băng nghe thấy tiếng vó ngựa chạy về bên này. Đôi mày nhíu lại, thân hình uyển chuyển nhảy lên bờ mặc y phục vào rồi nấp trên một cành cây gần đó. Xuất hiện trước mặt nàng là một con bạch mã chở trên lưng một hắc y nhân. Hắn mặc hăc bào may bằng lụa thượng hạng. Chắc hẳn hắn là con cái của gia đình quyền quý nào. Con Bạch mã đến bên bờ suối, nghiêng người cho hắn ngã xuống đất. Tên đó rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-so-bon-vuong-o-day/2386649/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.