Khói thuốc súng từ vụ nổ xộc thẳng vào mũi, Ninh Tiêu được một người ôm chặt vào lòng, đợi cho đến khi làn sóng xung kích qua rồi mới có thể thở được.
“Từ Thượng Vũ!”
Chuyện đầu tiên mà cậu làm là đứng dậy kiểm tra vết thương của người phía trên mình.
“Anh có sao không?”
Từ Thượng Vũ vốn đang đè lên người cậu, bây giờ ngồi sang một bên, cả người chật vật, hơi rũ đầu.
“Tôi không sao.” Hắn trả lời, chân mày nhíu chặt.
“Để tôi xem xem, anh …”
Ninh Tiêu nhìn lưng của hắn, giật mình, chỉ thấy sau lưng Từ Thượng Vũ bị mảnh vỡ trong vụ nổ cắt thành nhiều đường sâu hoắm, máu đỏ tuôn ra trộn lẫn với cát bụi, vết thương để lộ cả thịt bên trong trông vô cùng đáng sợ.
“Anh!” Ninh Tiêu nói: “Để tôi gọi cấp cứu, anh chờ chút thôi.”
Từ Thượng Vũ cười: “Không sao, không nặng đâu. Nhưng cậu gọi xe cấp cứu cho bên phía Hình đội đi, không biết bọn họ sao rồi nữa.”
Trung tâm của vụ nổ hẳn là nơi nào đó phía ngoài tòa nhà, sóng xung kích đánh vào từ cửa sổ, mảnh thủy tinh vỡ và đá vụn trở thành ám khí có thể làm người ta bị thương. Cả hai người đều lấm lem bụi đất, trên mặt cũng có đủ loại vết thương lớn nhỏ, trông rất chật vật.
Ninh Tiêu đẩy đống đổ nát xung quanh ra, cẩn thận nhìn ra ngoài: “Tình hình bên ngoài lúc này thế nào rồi?”
“Không biết, không dùng được thiết bị thông tin nữa.” Từ Thượng Vũ nói: “Chỉ mong không có thương vong. Không ngờ đến tận bây giờ vẫn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/4651910/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.