Ninh Tiêu trải giấy ra bàn, hỏi: "Tôi trước hay anh trước?"
"Tôi." Từ Thượng Vũ giơ tay lên, "Tôi phải nói trước, không thì chờ cậu nói xong tôi sẽ không còn gì để nói nữa."
"Mời."
Ho khan một cái làm dáng, Từ Thượng Vũ ngồi thẳng dậy, "Đầu tiên, chắc chắn có người đang nói dối."
Vớ vẩn, Ninh Tiêu trợn trắng mắt. Từ Thượng Vũ cười, tiếp tục nói: "Theo như người ngoài đồn đãi, cái chết của hai cô gái là do tranh giành tình nhân, nhưng khi chúng ta hỏi người làm trong câu lạc bộ lại nhận được đáp án hoàn toàn trái ngược."
Từ Thượng Vũ nhìn lên lầu hai, nói nhỏ: "Nghe người trong đây nói, hai người họ không có tranh chấp gì nhiều, mà ngược lại là còn rất thân. Nếu vậy thì ai đã truyền những lời đồn đãi đó ra ngoài? Tại sao người này lại làm như thế? Đây là một điểm đáng nghi."
"Còn nữa, người trong câu lạc bộ dù ít dù nhiều đều biết cái chết của Tô Lệ có vấn đề, nhưng không ai chịu nói nhiều về nó. Vì sao? Tôi nghĩ không phải bọn họ không muốn nói mà là không nói được. Vậy thì hẳn là có người cố ý muốn che giấu cái chết của Tô Lệ, muốn chuyện lớn hóa nhỏ, người này chắc chắn rất có địa vị."
"Người đến câu lạc bộ này có ai là không có địa vị?" Ninh Tiêu lạnh lùng chêm vào một câu.
Từ Thượng Vũ cười mếu, "Được rồi, tôi biết là vô nghĩa. Nói thật, trước mắt tôi nghĩ đến nhiêu đó thôi, dù sao thì tôi cũng chỉ là người bình thường."
Ninh Tiêu xoay chiếc bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/1093947/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.