【 Nàng đang khóc vì một đóa hoa hồng. 】*
*Câu này tác giả cũng trích ra từ tác phẩm Chim sơn ca và đóa hồng đỏ, khi những con vật trong khu vườn thấy chàng trai nghèo buồn bã và hỏi Sơn ca, Sơn ca trả lời: "Chàng khóc vì một đóa hồng đỏ.". Đổi xưng hô vì nhân vật tác giả đang nói đến là nữ.
Xoạt.
Cơn gió lay làm rơi một đóa hoa sắp tàn lạc xuống mặt đất.
Ninh Tiêu nhặt lên xem, "Mùa này cũng có tường vi à?"
"Đó là tường vi bốn mùa, mỗi năm nở hoa ba, bốn lần." Từ Thượng Vũ nhìn rồi nói: "Bây giờ là mùa hoa đầu hạ."
Ninh Tiêu ngạc nhiên, "Cái này mà anh cũng biết à?"
Đàn ông con trai mà cũng biết mấy chuyện hoa cỏ này nữa? Không thể không soi kỹ hắn được.
"Hồi đi học có nghiên cứu." Từ Thượng Vũ nói: "Nhưng mà dù có là tường vi bốn mùa cũng gần như không nở hoa vào mùa đông, cậu có biết vì sao không?"
Ninh Tiêu thành thật lắc đầu, "Không biết."
"Bởi vì ---"
Từ Thượng Vũ ra vẻ chuẩn bị giảng giải, Ninh Tiêu thấy vậy cũng chăm chú lắng nghe. Ai ngờ sau đó xuất hiện tiếng ngân nga*, suýt điếc cả tai!
*Kiểu hát nhạc kịch, opera đồ ấy, ncl tự nhiên ổng rống lên làm giật cả mình:v
"Hãy nhìn đi! Cơn giá rét của mùa đông đã đóng băng huyết quản của ta, màn sương lạnh đã tê buốt hết nụ, ngọn gió bão đã đánh gãy hết cành, một mùa rét lạnh như thế khiến ta không thể nở được.*" Từ Thượng Vũ dang rộng hai tay ra như đang ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ra-ta-se-o-dia-nguc/1093946/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.