Khi Vô Lượng Vệ đến tịch thu gia sản, ta cùng với những nữ quyến khác quỳ gối ở hậu viện.
Trong những vụ án như thế này, nữ quyến phần lớn bị sung làm nô tỳ, những người có nhan sắc sẽ bị đưa vào Giáo phường ty, cũng có người bị những kẻ quyền quý giấu riêng.
Lúc đầu, Lục thiếu phu nhân không quá hoảng sợ.
Khi Vô Lượng Vệ đến gần, mấy vị chính thê kia đều lén lút lấy ra châu báu và vàng bạc, mỗi người đều tìm cách riêng để cầu xin được khoan dung.
Ta đoán, Lục thiếu phu nhân có lẽ là muốn về nhà mẹ đẻ.
Nhà mẹ đẻ của nàng ở đó có chút quyền thế, lại cách xa kinh thành, ít bị giám sát, cha mẹ nàng nhất định có thể bảo vệ nàng chu toàn.
Nhưng ai ngờ đâu, tiền của những người khác đều được nhận, cũng đều được làm ngơ cho qua, chỉ có của Lục thiếu phu nhân lại không ai để ý tới.
Một tên Vô Lượng Vệ đi tới, đứng sau lưng Lục thiếu phu nhân, chậm rãi nói: "Nghe nói, thiếu phu nhân ngài đây khinh thường nhất những kẻ xuất thân nghèo hèn như chúng ta, thà rằng để chúng ta vừa sinh ra đã chết, sớm được đầu thai chuyển kiếp?"
Ta biết, Xảo Ngữ luôn đi theo ta, những gì ta nghe thấy, nhìn thấy, nàng đều bẩm báo lại cho Thiệu Chu.
Ta đoán, những lời Triệu Hi Nhi nói với ta năm đó, không chỉ khiến ta xúc động, mà cũng khiến Thiệu Chu xúc động.
Phớt lờ ưu thế bẩm sinh để nói về tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-rang-phieu-bat-da-lau/3745320/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.