Tối nay có một chuyện không tốt, chính là trong phòng không có đồ nhắm, do đó Phàn Kỳ chỉ được uống mỗi rượu.
Quay qua quay lại, Phàn Kỳ đã uống cạn một chai rượu vang đỏ.
Kỳ thật rượu này cũng chẳng phải ngon đến nghiện, chỉ là tối nay Phàn Kỳ suy nghĩ quá nhiều, mà bên cạnh lại có rượu. Vậy nên trong lúc suy nghĩ, tay vô thức rót, miệng vô thức uống, cuối cùng không rõ mình đã uống hết bao nhiêu.
Mãi khi chiếc ly trên tay cạn đáy một lần nữa, Phàn Kỳ khẽ thở dài một tiếng, cả người rúc vào góc sô pha, ôm hai chân nhìn ra cửa rổ.
“Mấy giờ rồi?”
Phàn Kỳ hỏi xong câu này mới nhớ ra, trong phòng chỉ có một mình cậu.
Cậu gãi đầu, cầm điện thoại trên bàn, bấm mở màn hình, là 21 giờ 27 phút.
Hay lắm, uống tận gần một tiếng đồng hồ.
Phàn Kỳ day day huyệt thái dương, cảm thấy cả người đều nóng lên.
Cậu lại lấy thêm một chai rượu, tự rót cho mình một ly đầy. Sau đó, cậu nói với bản thân, không được uống nữa, nhưng tay vẫn nâng ly uống cạn.
“Ý,” Phàn Kỳ lầm bầm: “Chai này uống ngon quá.”
Nói xong cậu đặt ly xuống, chả hiểu sao lại đưa tay lên bắt mạch cho mình, bắt mạch xong bỗng cảm thấy sao mình ngu thế?
Lúc này cậu đang ở ranh giới giữa tỉnh và không tỉnh, cậu biết rõ mình đang làm gì, nhưng lại không khống chế được.
Trạng thái này chính là trạng thái tốt nhất, cũng là điều mà cậu muốn.
Phàn Kỳ chống bàn đứng lên, đứng trước gương nghiêm túc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-nhieu-toi-theo-duoi-em-di/1149527/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.