Cuối cùng, Khương Chỉ Ninh hỏi Hứa Vị Trì, cậu có cảm thấy tiếc không? Hứa Vị Trì chỉ trả lời một câu: “Em ấy tiêu sái hơn tôi nhiều.”
Bên ngoài đã tạnh mưa, trời cũng tối dần.
Nghỉ ngơi một buổi chiều, đến giờ cơm, Khương Chỉ Ninh lại đón mọi người xuống ăn cơm.
Nếu đã chơi ở biển, tất nhiên không thể thiếu hải sản.
Khương Chỉ Ninh mang mọi người tới một nhà hàng nửa tự phục vụ, một số món ăn đã được bày biện sẵn, một số khác thì vẫn đang làm. Cũng giống lúc chiều, Khương Chỉ Ninh nói mọi người ai hứng thú thì có thể đến phòng bếp trải nghiệm cách làm hải sản.
Vốn dĩ Phàn Kỳ không định đi, nhưng Hứa Vị Trì lại đi.
Hứa Vị Trì đi cũng chẳng phải chuyện gì to tát, vấn đề là Tiểu Lam cũng đi theo.
Cho nên, đương nhiên rồi, Phàn Kỳ cũng đi luôn.
Vừa mới vào bên trong nhà hàng, Phàn Kỳ thấy Tiểu Lam đang kè kè đi theo Hứa Vị Trì. Phàn Kỳ đi thẳng qua, Hứa Vị Trì thấy cậu đi tới thì đưa mắt nhìn, sau đó dịch qua bên cạnh một chút.
Ăn ý không phải ở chỗ này, mà là ở đoạn đằng sau kìa. Hứa Vị Trì vừa dịch một cái, Phàn Kỳ được lập tức bước tới đứng vào, hành động lưu loát mượt mà cực kỳ. Còn Tiểu Lam bị Phàn Kỳ chắn lại, đành dừng ở phía sau.
Phàn Kỳ nhàn nhạn liếc mắt nhìn Tiểu Lam một cái.
Hứa Vị Trì hỏi Phàn Kỳ: “Em còn thích ăn tôm hùm đất không?”
Phàn Kỳ gật đầu: “Vẫn thích.”
Nói xong Phàn Kỳ mới phát hiện có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-nhieu-toi-theo-duoi-em-di/1149526/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.