Trong ánh mắt anh ta chan chứa sự yêu thương và quyến luyến đối với tôi, còncó một nỗi hoài niệm vô cùng sâu sắc nữa. Anh ta đột nhiên kéo tay tôi,run giọng nói: “Chị Diệp, tôi không muốn rời xa chị.” Tối đó, tôi đã dẫn anh ta về nhà.
”Anh Trương?” Cô ta hiển nhiên đã phát hiện ra sự lạ thường của tôi.
”A...” Tôi không ngừng đưa tay lên dụi mắt, lại hít sâu mấy hơi, mãi mười mấygiây sau mới bình thường trở lại. “Không có gì. Chắc tại đêm qua tôi ngủ muộn quá nên bây giờ đầu óc mới hơi choáng váng.”
Diệp Thu Vibình tĩnh nhìn tôi, năm giây sau mới lại kể tiếp: “Anh nói rất đúng, sựtự tin trong giao tiếp do nam giới mang lại đó rất có thể có liên quantới cha anh ta. Thế nên chờ đến khi anh ta đã sẵn sàng cho cuộc tròchuyện rồi, tôi liền hỏi về mối quan hệ giữa anh ta và cha anh ta.
Khi nhắc đến cha mình, anh ta ngẩng đầu suy nghĩ một lát, thân thể vô thứcngả về phía sau, tựa hẳn vào lưng ghế. Con mắt của loài người nằm ở phía trước, thế nên vùng lưng tượng trưng cho những điều chưa biết và nguyhiểm. Nếu lưng của một người thả lỏng, vậy thì chứng tỏ anh ta đangbuông lỏng sự đề phòng. Đối với Lưu Trí Phổ, cha mình tượng trưng cho sự an toàn và đáng tin cậy. Cùng lúc đó, hai cánh tay của anh ta đều đặttrên mép bàn, lòng bàn tay hướng về nhau nhưng không chắp lại, mười đầungón tay áp vào nhau đối xứng, tất thảy đều hướng lên trên.”
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-noi-chuyen-voi-co-ay/3194525/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.